Cùng lúc đó, qua sự kiện lần này, danh tiếng quán ăn của Từ Từ Niên cũng lên cao, vốn đã làm ăn phát đạt nay càng bùng nổ hơn, liên tiếp mở ra hai chi nhánh.
Làm ăn phát đạt, trong tay nhiều tiền, ông chủ Từ cũng tranh thủ lúc rảnh rỗi, trước khi đi làng du lịch ở Thanh Nguyên, cùng La Tiểu Mậu đi dạo phố một chút, thuận tiện mua cho Oa Oa mấy bộ quần áo mới đầu xuân.
Ngày thường, La Tiểu Mậu hết đi Hào Đình khiêu vũ, lại phải đến quán ăn Từ Từ Niên làm nhân việc phục vụ, bận đến tối tăm mặt mũi, vất vả lắm mới thoát ra được, tâm tình không tệ, vừa cầm quần áo ướm thử lên người vừa nhanh miệng nói, “Cậu nói Từ Kiến Quốc đưa Từ Tân Niên đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ, chuyện thật hay giả thế?”
“Lúc đó hắn tự mình nói như vậy, chắc là thật.” Từ Từ Niên cúi đầu nhìn kệ quần áo trẻ con, hoàn toàn không đặt sự chú ý vào đề tài đang nói.
“Này, cậu biết là thật nhưng sao không tỏ ra lo lắng chút nào thế? Loại bitch như hắn, chỉ biết dựa vào gương mặt giả bộ đáng thương, mặt đã bị hủy thì cái gì cũng không còn, cậu không sợ hắn trùng tu trở lại, dụ dỗ mất Cù Thành nhà cậu đi à?”
Từ Từ Niên bật cười, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn hắn, “Nếu như Cù Thành có thể vừa ý hắn, không cần đợi Từ Tân Niên ra tay, thì tôi đã đá hắn trước rồi.”
La Tiểu Mậu nghiền ngẫm nhìn cậu, chậc chậc hai cái, “Quả nhiên là người có chồng có khác, nói chuyện cũng thoải mái tự tin hơn nhiều so với mấy người ế như chúng tôi. Có điều, tính thời gian thì hắn hẳn cũng trùng tu xong rồi, không đến mấy ngày nữa là trở về Từ gia, đến lúc đó cậu phải cẩn thận đấy.”
Từ Từ Niên không nhịn được nhíu chặt mày, “Ở trước mặt tôi, cậu đừng nói mấy chuyện mất hứng đó nữa được không hả? Vừa nghĩ đến Từ Tân Niên là tôi lại đau đầu.”
La Tiểu Mậu bật cười, “Được được được, vậy chúng ta chuyển chủ đề đi, không bằng nói đến cuộc sống hạnh phúc của ông chủ Từ.”
“Hạnh phúc cái con khỉ, ngày nào cũng bận như chó chết, còn phải chăm sóc thằng nhóc Oa Oa kia, thỉnh thoảng còn phải so chiêu với mấy bọn côn đồ, cậu thử chút mùi vị này thử xem.”
La Tiểu Mậu hô cắt một tiếng, vỗ vai cậu cười nói, “Cậu đó nha, đừng có phúc mà không biết hưởng, đối tượng tốt như Cù Thành có đốt đèn cũng tìm không ra đâu, cậu còn chưa hài lòng? Nếu có người hẹn tôi đi suối nước nóng, kỷ niệm ngày quen nhau, ù uôiiiii, tôi có chết cũng thỏa mãn.”
Từ Từ Niên lườm hắn, dở khóc dở cười. “Mau thu lại cái vẻ mặt si mê của cậu đi, buồn nôn đến nỗi khiến tôi nổi hết cả da gà.”
Hai người đang trò chuyện thì đi ngang qua khu đồ bơi, La Tiểu Mậu vội vàng vỗ vai Từ Từ Niên, “Này này, hai người các cậu không phải muốn đi ngâm suối nước nóng sao, tiện thể mua hai chiếc quần bơi đi, thú vị quá, cậu tự tay mua đồ xong lại tự tay cậu cởi ra.”
“Một đại gia như hắn, có đủ tay đủ chân, tại sao ngay cả đồ bơi tôi cũng phải chuẩn bị cho hắn chứ?” Mặt Từ Từ Niên đầy khó hiểu.
La Tiểu Mậu dùng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh nhìn cậu, đột nhiên bất đắc dĩ vỗ vỗ vai cậu, “Xem như tôi biết tại sao hồi đó tên Đổng Phong kia lại nhìn trúng em trai bảo bối của cậu rồi, cậu đúng là một khúc gỗ mà!”
“Ông chủ Từ, đó gọi là tình thú giữa hai người đàn ông cậu có hiểu không? Tặng đồ lót mục đích chính là muốn gửi gắm, sau đó lại tự mình cởi ra, cái này gọi là shame play, sao cậu lại chậm hiểu thế nhỉ!?”
Khóe miệng Từ Từ Niên khẽ giật một cái, mặt không biểu cảm lắc đầu, “Không nhìn ra tình thú ở chỗ nào, không phải chỉ là một bộ đồ thôi sao, ai mua chẳng vậy?”
La Tiểu Mậu dáng vẻ sét đánh ngang tai, im lặng vỗ trán, “Cậu hết thuốc chữa thật rồi…..BOSS có thể nhìn trúng cậu, đúng là một kỳ tích, chẳng lẽ hai người sau khi lên giường chỉ cắm vào xong động, sau đó thì xong sao? Nhàm chán thế……”
Từ Từ Niên ho nhẹ một tiếng, quả thật không muốn ở nơi công cộng thảo luận chuyện này với tên mặt dày La Tiểu Mậu. Cậu nghiêng đầu suy nghĩ một lát, dựa theo suy nghĩ của La Tiểu Mậu, nếu như việc đó được gọi là “tình thú”, vậy thì trước kia ở thành phố Y, mình cùng Cù Thành ở trong ngăn tủ….cũng được tính là….có điều cậu suy nghĩ một lát, cảm thấy tốt nhất là không nói với La Tiểu Mậu thì hơn.
“Để cứu loại chỉ có tiền mà không có khiếu như cậu, tôi quyết định phải khiến cậu mua bằng được hai bộ đồ bơi trở về, để cho BOSS phải không dừng nói lời cảm ơn tôi.” La Tiểu Mậu rốt cuộc tìm được động lực đi dạo phố, kéo Từ Từ Niên vào một quán đồ bơi.
Từ Từ Niên rất muốn nói, dù có quê mùa thế nào đi nữa thì từ nhỏ cậu cũng là một Đại thiếu gia, thật sự không cần phải mua loại đồ bơi này…..
Tiếc là La Tiểu Mậu đang rất hào hứng, hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt bất đắc dĩ của cậu, cầm một chiếc quần bơi lên quơ quơ trước mặt Từ Từ Niên, “Cái này được nè, mặc vào khẳng định siêu sexy, phía trước còn có túi ôm, lúc muốn thì chỉ cần mở xong móc thứ đó ra, vô cùng thích hợp để đi ngâm suối nước nóng.”
“…..”
Da đầu Từ Từ Niên tê rần, xoay người bỏ đi, La Tiểu Mậu lại kéo cậu lại, “Cậu đừng có xấu hổ, dáng này còn có màu đỏ nữa nè! Cậu có thể tự mua một cái, đến khi đó ở trong nước, một đỏ một đen, tuyệt phối.”
“……”
Mấy nhân viên nữ bán hàng ở chung quanh nhìn hai người đàn ông, thầm thà thầm thì nói cái gì mà ***, cái gì mà suối nước nóng, phấn khích mắt sáng lên, Từ Từ Niên hung hăng trừng mắt nhìn La Tiểu Mậu, quả thật không nhịn nổi nữa bỏ thẳng ra ngoài.
“Này này! Cậu đừng đi, coi như là quà tặng là được rồi, không phải sao? Dựa vào lương tâm cậu mà nói đi, cậu ở bên Cù Thành lâu như vậy, đã tặng được gì cho hắn chưa?”
Câu hỏi này lập tức khiến Từ Từ Niên phải dừng lại.
Cậu cẩn thận suy nghĩ lại một chút, hình như trừ mấy lần đưa cơm hộp ra, cậu đúng là chưa từng tặng Cù Thành bất cứ thứ gì, ngược lại tên kia còn phải mua một đống đồ lấy lòng Oa Oa, chú Chung và La Tiểu Mậu, còn luôn giúp cậu lúc bận bịu, không cần hồi đáp lại.
La Tiểu Mậu thấy cậu không nói lời nào, cũng biết điểm mấu chốt, bí mật cười trộm ở trong lòng.
Hắn cũng biết loại người đoan chính như Từ Từ Niên, lúc nào cũng lạnh lùng như một tảng băng, tuyệt đối sẽ không có thói quen nói lời yêu thương hay tặng đồ để lấy lòng đối phương.
“Cậu nhìn chuyện lần này của Từ Kiến Quốc đi, nếu như không có bang Thanh Long giúp đỡ, không có Cù Thành mua thủy quân và hacker khống chế chiều gió dư luận giúp cậu, Từ gia sẽ dễ dàng sụp đổ như vậy sao? Từ Kiến Quốc sẽ bệnh thành cái bộ dạng kia, không có thời gian để ra tay cậu với sao? Vì việc này, cậu cũng phải báo đáp lại Cù Thành chút gì chứ, hai người sống với nhau mà, một bên bỏ ra quá nhiều, một bên lại tỏ ra không quan tâm, loại quan hệ này, sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.”
Đối với vấn đề yêu đương, Từ Từ Niên chậm hiểu vô cùng, thông minh lanh lợi của ngày thường không chia cho phần trên được một nửa, cộng thêm sự thất bại trong tình yêu với Đổng Phong, khiến cậu lập tức phải chú ý hơn.
“…..Cậu nói thật sao? Nếu tôi không tặng hắn ít đồ, trong lòng hắn sẽ cảm thấy không thoải mái?”
“Dĩ nhiên rồi, đổi lại là cậu chịu thiệt, cậu có vui không?” La Tiểu Mậu thấy cậu đã hơi xiêu lòng, càng thêm cố gắng, mỗi lần giảng giải vấn đề này trước mặt Từ Từ Niên hắn lại cảm giác có chút thành tựu, tên này cái gì cũng tinh ranh như cáo, chỉ có phương diện tình cảm là như khúc gỗ, rất thích hợp để lừa gạt.
Từ Từ Niên do dự một lát, cảm thấy cũng đúng, không kìm được nhìn đống quần bơi trước mặt, “Khụ…..Cậu cảm thấy hắn sẽ thích loại kiểu này sao?”
La Tiểu Mậu bị dáng vẻ này của cậu làm cho moe chết, tảng băng chững chạc đàng hoàng bỗng nhiên vì mình mà có chỗ nứt nẻ, biến thành người gần gũi gì đó…..Đúng là muốn ra sức bắt nạt mà!
“Đúng vậy, đàn ông cũng là động vật ăn thịt, nếu Cù Thành mặc quần bơi kiểu như vậy vào, ở trong nước tùy cậu muốn làm gì thì làm, cậu không hưng phấn sao? Có phải mới tưởng tượng thôi đã cảm thấy kích thích rồi không?”
“……”
Từ Từ Niên im lặng sờ chóp mũi, lỗ tai hơi đỏ lên, cậu thật ra không hay xấu hổ lắm, bình thường biểu cảm cũng rất ít, thế nhưng cứ gặp phải chuyện của Cù Thành thì tất cả đều biến thành ngoại lệ.
Tưởng tượng Cù Thành cởi âu phục và áo sơ mi xuống ở ngay trước mặt cậu, để lộ ra cơ thể rắn chắc và hai cặp chân dài mạnh mẽ, chỉ mặc mỗi một chiếc quần bơi mỉm cười nhìn về phía cậu…..
Khụ……Chóp mũi hình như có hơi nhột.
“…..Vậy thì mua đi, dù sao cũng không tốn bao nhiêu tiền.” Từ Từ Niên ho nhẹ vài tiếng, cầm hai bộ quần bơi đi ra quầy thanh toán, vẻ mặt hơi lúng túng, cảm thấy xấu hổ chết đi được.
“Này, cậu đừng vội trả tiền, chọn đúng size chưa hả?”
Size? Từ Từ Niên cầm quần bơi lên nhìn thử, cả hai cái đều là size L, La Tiểu Mậu lại gần nhìn, lộ ra ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh nói, “Cậu có lầm không, cậu mặc size L thì được, dáng người kia của Cù Thành mà cũng mặc size này sao? Bình thường hắn mặc size bao nhiêu?”
Từ Từ Niên bối rối, giờ cậu mới phát hiện ra mình biết quá ít về Cù Thành. Hắn thì không biết từ đâu dò hỏi ra toàn bộ sở thích của cậu, biết cậu thích ăn cay nhưng không thích ăn mặn, thích mặc quần áo sáng màu, không thích áo lông thú…..
Ấy vậy mà cậu chưa từng chú ý đến Cù Thành, trừ biết hắn không kén ăn ra, thì loại chuyện như size quần áo này, cậu hoàn toàn không biết gì cả.
“Tôi không biết, nếu không thì cứ mua đại một cái đi, dù sao cũng co dãn. Thân hình hai chúng tôi xấp xỉ nhau, tôi không tin tôi mặc được hắn lại không.”
Ông chủ Từ thông minh lanh lợi cực kỳ lúng túng, quyết định qua loa cho xong chuyện, La Tiểu Mậu bị cậu làm cho câm nín, “Được, vậy cậu mua đi, mua không đúng kích cỡ hắn ngay cả cởi cũng không cần phải cởi, trôi nổi ở trong suối nước nóng, để cho người xung quanh ngắm hắn lõa thể miễn phí đi.”
Từ Từ Niên hơi cuống, hung hăng lườm La Tiểu Mậu, vội ra góc rút điện thoại ra.
Vừa chuẩn bị gọi điện thoại thì phát hiện có tin nhắn nhắc nhở điện thoại còn nợ mười chín tệ, cậu sờ mũi mượn điện thoại La Tiểu Mậu bấm dãy số Cù Thành.
Bình thường cơ bản chỉ cần gọi điện thoại, nhất định không đến mấy giây thì Cù Thành đã bắt máy, nhưng hôm nay gọi liên tục mấy lần, bên kia vẫn là âm thanh ‘tút tút tút’ báo bận, từ đầu đến cuối không ai nghe máy.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Từ Từ Niên cảm thấy hơi kỳ lạ, thử gọi lại lần nữa, điện thoại được kết nối, kết quả người nghe máy lại là A Tứ.
“A lô? Từ đại ca hả, anh Thành đang bận chút việc, anh tìm anh ấy có chuyện gì không?”
“Hắn đang bận? Nếu như không tiện nghe máy thì thôi vậy.”
“Ừm…..Cũng không phải.” A Tứ có phần do dự, tựa như không biết phải mở miệng như thế nào, “Anh Thành hôm nay gặp người quen, giờ hai người họ đang ăn cơm cùng nhau, Từ đại ca, anh có việc gì gấp sao? Có việc gấp thì để em vào gọi anh ấy.”
Từ Từ Niên nhíu mày, cảm thấy hơi kỳ quái, bình thường Cù Thành đi gặp bất kỳ ai cũng dẫn A Tứ theo bên cạnh, cho đến bây giờ cũng chưa từng để hắn phải tránh đi bao giờ, lần này gặp ai mà ngay cả A Tứ cũng không thể đi theo?
Trong lòng có hơi nghi ngờ, thế nhưng cậu không nói ra, “Vậy à, vậy thì thôi, tôi cũng không có chuyện gì, chờ hắn bận việc xong rồi nói.”
Nói xong Từ Từ Niên muốn tắt máy, lúc này ống nghe lại đột nhiên truyền đến âm thanh của Cù Thành, A Tứ mới vừa vội đưa điện thoại cho hắn, đã nghe thấy âm thanh trầm thấp quen thuộc vang lên, còn phảng phất mang theo tiếng cười, “Khổng tước, sao lại đổi điện thoại khác gọi cho anh? Của em đâu?”
Từ Từ Niên dừng một lát, muốn hỏi hắn xem đang ở cùng với ai, nhưng lại suy nghĩ lại, tự giễu cười một tiếng, hai người đã là người trưởng thành hết rồi, bình thường đều rất bận rộn, cần gì phải giống như đàn bà hỏi lung tung này kia chứ?
“Điện thoại em đang nợ tiền, mượn điện thoại của La Tiểu Mậu gọi cho anh, chỗ em không có nơi nạp thẻ, nếu như anh tiện thì nạp ít tiền giúp em đi.”
“Gì? Chỉ có vậy thôi hả…..” Cù Thành mất hứng bĩu môi, “Anh còn tưởng em nhớ anh.”
Cái giọng điệu cố tỏ ra đáng thương này của hắn khiến Từ Từ Niên bật cười, nhìn chiếc quần bơi đang cầm trên tay nói, “Không phải cuối tuần này chúng ta cùng nhau đi Thanh Nguyên sao, có gì mà nhớ với không nhớ, mau nạp ít tiền cho em, cuối tuần tặng anh một bất ngờ.”
Cù Thành khẽ cười, hạ thấp giọng nói, mang theo tiếng khàn khàn hấp dẫn, “Aiiiii……em vừa nói vậy, anh lại ước gì hôm nay là chủ nhật, bất ngờ sao, anh có thể tự mình chọn được không?”
Từ Từ Niên nhếch miệng cười, “Tự mình chọn thì nói gì là bất ngờ nữa? Không cho phép anh nói điều kiện với em, ngoan ngoãn nghe lời.”
Cù Thành bị câu “Ngoan ngoãn nghe lời” của cậu chọc cho bật cười, tiếng cười sang sảng truyền đến, “Anh có phải là Oa Oa đâu, dỗ ngọt như thế không được, em ngoan ngoãn gọi anh một tiếng ca, anh lập tức nạp tiền điện thoại cho em.”
Từ Từ Niên bĩu môi, nhớ đến đêm đón năm mới hôm đó, ở trong tứ hợp viện bị tên này ép gọi xưng hô này, cậu buồn bực tắt máy cái rụp.
Kết quả đến khi trả lại điện thoại cho La Tiểu Mậu, cậu mới nhớ ra mình quên chưa hỏi vấn đề quan trọng nhất, kích cỡ của hắn là gì.
Thôi, chờ hắn nạp tiền cho thì hỏi lại cũng được.
Từ Từ Niên cầm hai chiếc quần bơi, cùng La Tiểu Mậu tiếp tục xem đồ trong cửa hàng, không bao lâu điện thoại của cậu đột nhiên rung lên, lấy ra xem là một đoạn tin nhắn ngắn.
【Xin chào quý khách, số thuê bao 138XXXXXXX của quý khách, đã nạp hai mươi tệ, số dư còn lại của quý khách là một tệ, vui lòng chú ý kiểm tra lại. 】
*1 tệ = 3.549,70 Đồng
*20 tệ = 70.993,92 Đồng
Khóe miệng Từ Từ Niên khẽ giật một cái, mặt mũi sa sầm lại.
La Tiểu Mậu thấy sắc mặt bất thường của cậu, lại gần nhìn lướt qua, tức khắc không nhịn được bật cười thành tiếng, “BOSS có chuyện gì thế, sao chỉ nạp cho cậu có hai mươi tệ? Không phải cậu nợ mười chín tệ sao, trừ đi thừa một tệ thì đủ làm cái gì?”
“Tôi cũng rất muốn biết có phải đầu tên này bị cửa kẹp rồi không.”
Từ Từ Niên cầm điện thoại gọi lại cho Cù Thành, lần này hắn bắt máy rất nhanh, cười tít mắt nói, “Bảo bối, lần này gọi điện thoại, chắc hẳn là nhớ anh rồi chứ gì?”
“…….” Mí mắt Từ Từ Niên khẽ giật, “Đừng có đánh trống lảng, em hỏi anh, em nợ mười chín tệ, anh liền nạp cho em hai mươi tệ là có ý gì? Cù lão đại, Hào Đình nhà anh một ngày thu hơn mấy triệu tệ, còn so đo chút tiền điện thoại với em đúng không?”
Cù Thành nén cười, giả bộ vô tội, “Không phải em còn dư một tệ sao? Đủ dùng.”
“Một tệ mà đủ dùng cái shit à?”
Cù Thành chậc chậc hai tiếng, làm như thật nói, “Bảo bối, để anh tính cho em xem nhé. Bình thường em quanh quẩn ở ba nơi, không phải ở Thanh Nguyên nuôi trồng thì lại ở quán ăn nhỏ kia của em, còn có tứ hợp viện kia nữa, ba chỗ này đều lắp điện thoại cố định, em căn bản không cần tốn tiền điện thoại. Còn nữa, điện thoại em có gói cước, gọi chỉ mất một xu trên một phút, được gọi không mất tiền, dựa theo tính cách chưa nói được đôi câu đã ngắt máy anh của em, một tệ ít nhất cũng đủ cho em gọi mười lần, với lại bình thường em cũng không chủ động liên lạc cho anh, toàn là anh gọi cho em, một tệ không chỉ đủ cho em dùng, mà còn dư cho em nói chuyện làm ăn với khách hàng, Vừa có thể đề phòng em lêu lổng với tên đàn ông khác, lại vừa có thể tiết kiệm tiền, một công đôi việc.”
“……” Từ Từ Niên hít thở không thông thiếu chút nữa bị tức chết.
La Tiểu Mậu ở bên cạnh nghe lén không nhịn được cười lớn, tựa cả người lên vai Từ Từ Niên run run, “Ai yo, chọc cười chết tôi rồi! Bạn trai nhà cậu đúng là một tên dở hơi! Ha ha ha ha……”
Dĩ nhiên Cù Thành cũng nghe thấy tiếng cười của La Tiểu Mậu, cố gắng nhịn cười dụ dỗ nói tiếp, “Hai chúng ta muốn sống với nhau mà, có tiền cũng phải tiêu tiết kiệm một chút, em xem trước đó vì giải quyết Từ Kiến Quốc giúp em, anh đã ném mất mấy chục ngàn tệ, hai mươi tệ là số tiền tiêu vặt cuối cùng của anh rồi, khổng tước, em xem anh thương em biết bao, còn duy nhất hai mươi tệ cũng phải sử dụng trên người vợ, anh nhìn em tiêu.”
Trán Từ Từ Niên nổi lên gân xanh, “Vợ tốt quá, cảm ơn em, em thật hiền huệ.”
“Chồng giỏi, không cần phải khách khí.”
Hai người kẻ xướng người họa, đấu đá lẫn nhau, tội nhất là La Tiểu Mậu ở bên cạnh, dựa cả người lên Từ Từ Niên, cười chảy cả nước mắt.
Tắt máy, mặt Từ Từ Niên đầy sát khí, cầm hai chiếc quần bơi size L đến quầy thu ngân, nhân viên thu ngân trước mặt bị ánh mắt cậu dọa sợ, vội vàng hỏi, “Tiên…..Tiên sinh, hai chiếc này sao? Size có vừa không ạ? Có cần chúng tôi giới thiệu giúp ngài không?”
“Không cần, cảm ơn, bị siết cũng không phải tôi đau.”
Nhân viên thu ngân há lớn miệng, hồi lâu mới nặn ra được một câu, “Vậy…..Vậy ngài quẹt thẻ hay thanh toán bằng tiền mặt?”
Từ Từ Niên rút ra một tấm thẻ kim loại, không chút do dự quẹt thẻ, cầm quần bơi, rời đi, sát khí bắn ra bốn phía.
Cậu nhất định là bị lừa nên mới muốn tặng quà cho Cù Thành! Cúi đầu nhìn hai chiếc quần nhỏ trong túi nilon, cậu khẽ hừ lạnh một tiếng, cuối tuần ngâm suối nước nóng ư? Siết chết anh!