– Tiên hạ thủ vi cường!
Tiếng rít thanh càng ngày càng gấp, lấy tốc độ cực kỳ khủng bố đang ép gần. Sở Vân bỗng dưng hét lớn, giơ cao Tiên Thiên Túy Tuyết Đao, đánh mạnh xuống.
Ánh đao phát ra, hình thành đao mang sáng như tuyết dài đến hơn mười trượng, ánh sáng ngọc loá mắt, như cầu vồng mọc giữa ban ngày, bắn đi. Dọc đường đi, xé rách không khí, cắt biển mây, khí thế bàng bạc, nặng tựa nghìn quân.
Kim Bích Hàm, Nhị Lang Thiên Quân cũng theo sát, lần lượt ra tay.
Đạo pháp dâng trào, hào quang rơi xuống, phát ra từng đạo ngũ quang thập sắc, cuồn cuộn tiến về phía trước.
Nhất thời tiếng rít kia bị kiềm hãm. Hiển nhiên bị đả kích. Nhưng rất nhanh, lại cao lên, vẫn xung phong liều chết hướng về đám người Sở Vân.
Sắc mặt ba người Sở Vân đều nhất thời cứng lại, biết con Yêu thú này, ít nhất là Kiếp Yêu tu vi hai mươi vạn năm!
Không bao lâu, tiếng rít thanh đã mãnh liệt như đao kiếm, muốn phá màng tai ba người.
– Đến.
Đám người Sở Vân như lâm đại địch, chỉ thấy mây trôi phía trước bỗng nhiên quay cuồng kịch liệt. Ngay sau đó phá vỡ thành một miệng động. Một đạo bạch quang hồng, vèo một tiếng, lấy tốc độ cực nhanh không thể tưởng tượng được, đâm về hướng Kim Bích Hàm.
Tốc độ của nó nhanh như vậy, đến mức Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân đều không kịp phản ứng.
Kim Thiền Thoát Xác!
Mắt thấy nguy hiểm đến gần, Kim Thiền Y trên người Kim Bích Hàm tự bảo vệ chủ.
Kim quang chợt lóe, khiến Đôn Hoàng công chúa lập tức biến mất.
Quang mang màu bạc hồng một đòn không trúng, tốc độ không giảm, tiếp tục tiến lên, nhanh chóng lẩn trốn ra xa. Trong mắt đám người Sở Vân, lưu lại một tia quang vĩ kinh diễm. Trong chớp mắt, nó biến mất ở trong biển mây mênh mông.
Nhanh chóng như vậy!
Ba người Sở Vân không khỏi liếc nhau, đều nhìn ra vẻ kinh sợ trong mắt nhau. Loại tốc độ này vượt qua dự đoán của bọn họ. Nếu không tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối khó có thể tưởng tượng.
– Nó lại đã trở lại!
Đôi mắt đẹp động lòng người của Kim Bích Hàm nhất thời cứng lại, dần hiện ra vài tia máu.
Tiếng rít phá không gian lại trở lại, Yêu thú thần bí vẫn chưa buông tha con mồi của nó.
– Hừ.
Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân cùng hừ lạnh. Vừa tiếp xúc mới lần đầu tiên, đã bị đánh trở tay không kịp. Không ngờ còn dám trở về, thật muốn cho Yêu thú này nếm thử chút lợi hại.
Đỉnh đầu Nhị Lang Thiên Quân gắn Ngọc Thanh Tâm Liên, Sở Vân thì triệu ra Nguyệt Thỏ.
Đạo pháp tâm hệ và đạo pháp thời gian, cùng được thi triển, tạo thành cạm bẫy vô hình. Yêu thú thần bí tiến vào. Ngay lập tức, sát ý trong lòng tan biến hơn nửa, đồng thời lâm vào vũng lầy quang âm, tốc độ “đột nhiên giảm”.
Huyễn Tiên Mộng Cảnh!
Một con Kiếp Yêu Tiên Điệp Chấn Sí duy nhất của Kim Bích Hàm, phát ra hào quang đạo pháp thần thông, thoáng cái liền bao vây Yêu thú biển mây, tạm thời kéo nó vào trong mộng.
Nhị Lang Thiên Quân biết cơ hội tới, Hư Không Kính từ trong ngực chợt lóe, chớp mắt chuyển qua bên cạnh Yêu thú. Tay hắn mang nhất bộ yêu binh quyền bộ, hai tay một trảo, khí thế như núi, nắm chặt lấy Yêu thú.
Bảo Quang Mông Trần quyết!
Sở Vân lại chụp tiên nang, hơn mười vị Cực Nhạc Tiên Phi nhất tề gặt hái, đánh ra những đạo pháp liên miên như mưa. Lấy số lượng bù lại chất lượng, tu vi của Yêu thú nhất thời đã giảm lại càng giảm. Rất nhanh, đã giảm đến cảnh giới Linh yêu.
Kim Bích Hàm huỷ bỏ đạo pháp thần thông, thả lại hồn phách Yêu thú.
Yêu thú lập tức giãy dụa kịch liệt, yêu khí trên người dồi dào, tu vi tăng lên, nhưng chung quy vướng tại cảnh giới Linh yêu đỉnh phong, chết sống giãy dụa cũng không thoái khỏi bàn tay như kìm sắt của Nhị Lang Thiên Quân.
Bắt giữ được một đầu Kiếp Yêu!
Đó là một kết quả cuộc chiến.
Sở Vân, Kim Bích Hàm, Nhị Lang Thiên Quân ba người hợp tác chặt chẽ, lại thi triển đủ loại thủ đoạn. Trong lúc phối hợp không có bất kỳ sai lầm nào, lúc này mới không tổn hao một cọng tóc, bắt giữ một con Kiếp Yêu.
Nếu trong đó có bất kỳ người nào, có chút chần chừ, có lẽ con Kiếp Yêu này đã chạy thoát.
Giết chết dễ dàng, bắt được lại càng khó.
Mãi đến lúc này, ba người mới dù bận vẫn ung dung, tinh tế quan sát con Yêu thú thần bí này. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Đây là một con cá.
Nó dài đến nửa trượng, chiều rộng chỉ có hơn một thước, thân hình cực kỳ dài nhỏ cứng cỏi, hơn nữa bẹp. Đầu cá Trình bén nhọn hình tam giác, đuôi cá Trình hình chữ thập.
Vẩy cá trên thân, dày tinh tế, hiện ra một loại ánh sáng màu trắng chói mắt. Con cá giãy dụa kịch liệt, vẩy cá do ma sát với yêu binh bao tay của Nhị Lang Thiên Quân, tuôn ra những đốm lửa.
– Khí lực thật lớn, vẩy cá quá cứng!
Ánh sáng trong mắt Nhị Lang Thiên Quân bắn ra bốn phía. Hai bao tay này của hắn, là truyền thừa từ phụ thân hắn. Chính là yêu binh chủ lực của Sở Bá Vương nhất, Kiếp Yêu tu vi chín trăm vạn năm.
Chỉ hiện nay hai bao tay này, chỉ vì di chúc của Sở Bá Vương, đi theo Nhị Lang Thiên Quân, không chân chính bị hắn nắm giữ. Bởi vậy trấn áp có vẻ gian nan.
– Đây là cá gì vậy. Thoáng nhìn, giống như là một thanh Ngân Kiếm!
Sở Vân nói.
– Ngân Kiếm?
Cuối cùng Tiếu Tiểu Hiền nhẫn nại không được, từ trong tiên nang chui ra. Hắn thấy con ngư yêu này, hai mắt liền tỏa sáng.
– Đây là một con Cực Không Phi Kiếm Ngư à!
Hắn nhận ra lai lịch con cá này.
– Đây là Yêu thú Phi Ngư đã biến mất từ thời Thượng cổ. Nó tốc độ và công kích, có thể đứng hàng đầu trong danh sách tất cả Yêu thú trong thiên hạ. Nghe nói cổ nhân sáng tạo loại binh khí “kiếm”, chính là linh cảm cảm nhận từ loại Phi Ngư này!
Cực Không Phi Kiếm Ngư!
Tốc độ không gì sánh nổi, chạy nước rút, ngay cả không khí cũng phải bị xé rách, sắc bén đến cỡ nào!
Tên này thật sự rất chuẩn xác.
– Chưởng môn, có thể tặng con Phi Ngư này cho ta hay không.
Tiếu Tiểu Hiền khẩn cầu nói. Hắn am hiểu tốc độ, phong cách chiến đấu cũng lấy du kích, thần tốc là chính. Phi Ngư này cực kỳ thích hợp với hắn.
Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân, Kim Bích Hàm trao đổi một chút, cuối cùng bù cho Nhị Lang Thiên Quân một ít đan dược, tạm thời trấn áp con Phi Ngư này ở tại Tinh Hải Long Cung.
– Ngân Kiếm là thuộc về ngươi.
Sở Vân nhìn Tiếu Tiểu Hiền nói.
– Tuy nhiên tạm thời do ta bảo quản.
Lúc này linh quang Tiếu Tiểu Hiền còn không đủ để chống đỡ con Kiếp Yêu thứ hai.
– Chưởng môn, vẫn để Tiểu Hiền ta ra sức đi. Tất cả bảo bối đều trốn không thoát khỏi mắt ta.
Tiếu Tiểu Hiền hưng phấn vỗ ngực, chủ động xin đi giết giặc.
Tiếu Tiểu Hiền nói không phải mạnh miệng. Hắn thực sự có năng lực như vậy. Bất kỳ bảo vật gì, đều trốn không thoát khỏi mắt hắn.
Đó là bởi vì hắn có được Bảo Quang Nhãn.
Đây là linh khí Tầm Bảo Thử cải tạo, khiến con mắt hắn biến đổi một cách vô tri vô giác, bồi dưỡng thành Bảo Quang Nhãn.
Chỉ cần mở Bảo Quang Nhãn ra, ngoại trừ bị bức tường đạo lý che phủ, lưới pháp tắc che dấu ra, hắn có thể phát giác tất cả bảo vật trong tầm nhìn.
– Không phải cậy mạnh, thương tích trên người ngươi còn chưa hoàn toàn phục hồi.
Sở Vân nói.
– Hắc hắc hắc, không có gì đáng ngại. Chưởng môn, tuy rằng Thế Ngoại Đào Nguyên xinh đẹp, nhưng chung quy nếu tiếp tục dưỡng thương, nghẹn cũng đủ chết… Để cho ta nhìn xem, bảo bối à bảo bối, chủ nhân của các ngươi đến đây!
Tiếu Tiểu Hiền xoa tay, mở hai mắt, tản mát ra từng đạo kim quang.
Ở trong tầm nhìn của hắn, biển mây đều biến mất, một mảnh u ám. Tất cả cảnh sắc đều nhạt đi, chỉ có bảo vật mới có thể phát ra vàng rực.