“Vèo… vèo… vèo…”
“Ầm… ầm… ầm…”
Công sự của Hắc Kỳ Quân vừa được hoàn thành không bao lâu thì pháo Phù Tang đã vào vị trí, bắt đầu tiến hành pháo kích đối với chiến trường ven biển.
“Cúi xuống… toàn bộ cúi xuống…”
Kì Hoành: “Lập tức tìm vị trí xạ kích, tiến hành oanh tạc”.
Rõ ràng là địch nhân có nghiên cứu về chiến thuật của khinh khí cầu, cho nên mỗi một khẩu pháo đều đối chiến đơn độc, căn bản không thể tiến hành oanh tạc tập thể được. Hơn nữa, khinh khí cầu vừa xuất hiện, đối phương sẽ lập tức ngừng bắn, kế đó bắt đầu di chuyển, ở vị trí trên cao rất khó phát hiện được.
“Mẹ kiếp, đám người Tịch này có chuẩn bị mà đến”.
Hoàn toàn chính xác, những người Tịch này đã có chuẩn bị, chẳng qua là phương án chuẩn bị để tác chiến tại Hoa Hạ lại bị buộc phải sử dụng tại đây.
“Tướng quân, địch trong tối, ta ngoài sáng, cứ tiếp tục đánh như vậy, chúng ta sẽ bị thiệt hại. Ngài có muốn để đội súng kíp tiến công hay không?”
Kì Hoành nói: “Không cần, tính mạng của đội súng kíp quan trọng hơn, lệnh cho bọn họ rút lui khỏi bờ biến, né tránh hỏa lực của quân địch, chờ đợi đại quân đến. Đồng thời, lệnh cho khinh khí cầu liên tục dò xét oanh tạc, để ta nhìn xem, ai có thể cầm cự được lâu hơn”.
Mà lúc này, khác với trận chiến tại bờ biển phía Nam, chiến tranh phương Bắc dễ dàng hơn rất nhiều. Đóng ở phía Bắc là quân phụ thuộc Cao Ly. Sức chiến đấu của bọn họ không đáng kể, một trăm chiếc chiến xa thiết giáp được điều động đến đây gần như không có một chút tác dụng, bởi vì… quân địch chạy quá nhanh.
Lý Thành suất lĩnh hai mươi vạn đại quân tiến thẳng về thành Tân La của vương triều Cao Ly.
Cao Ly, thành Tân La, hoàng cung.
Sau khi nghe tin đại quân Hoa Hạ đang trên đường đến thủ đô, hoàng đế bù nhìn Lý Tại Hy phát run, bí mật triệu tập các đại thần tâm phúc để thương nghị nên xử lý việc này như thế nào. Vốn dĩ, đây là thói quen của bọn họ, không bao giờ đợi đến khi chiến tranh kết thúc mới đưa ra lựa chọn, đó không phải một phương án hay ho. Nhất định phải hoàn thành nghi thức nhận chủ ngay từ khi trận chiến bắt đầu.
Lý Tại Hy chỉ là họ hàng của tiên đế Cao Ly mà thôi, lại nói, mối quan hệ thân thích này xa đến nỗi bắn đại bác cũng không tới. Nhưng nhờ vào đầu óc nhanh nhạy, nên ông ta được người Tịch nâng đỡ làm hoàng đế, cho nên trong tất cả mọi việc, Lý Tại Hy đều nghe theo sự sắp xếp của người Tịch.
“Các vị, theo mọi người thì Phù Tang và Hoa Hạ, ai sẽ giành thắng lợi? Chúng ta nên quy thuận ai?”