Cùng lúc đó, thân mình Mai Tuyết Yên lui lại lần nữa, song chưởng như tia chớp quét ngang, oành một tiếng, cùng hai cao thủ chí tôn đỉnh phong đồng thời chạm chưởng, thân hình nàng hơi nhíu lại, mái tóc tung bay về sau giống như là thân cây khi đang chịu sức nặng khi nhanh chóng trưởng trưởng thành. Bịch một tiếng, hai kẻ kia lảo đảo bay về sau, đồng thời phát ra hai tiếng kêu thảm thiết thê lương, kẻ bên trái lăn lộn, kẻ bên phải quằn quại, trên mặt đất máu tươi đang nhộm từng giọt máu tươi!
Mai Tuyết Yên thân mình nhẹ nhàng theo khe hở mà xuyên qua, bốn phương tám hướng tỏa ra một mảng kiếm quang lạnh lẽo!
Mai Tuyết Yên cười lạnh một tiếng cười lạnh một tiếng cổ tay vừa lật một chút, một luồng sáng rực rỡ như ánh bình mình nhô lên, thân hình xoay nhanh, Ông một tiếng, tiếp theo là một mảng hàn quang được ngưng tụ trong suốt quanh người của Mai Tuyết Yên, giống như là dòng sông bạc ngân hà cùng Mai Tuyết Yên hợp thành một, là một mảnh tường đồng vách sắt!
Đương đương đương -những âm thanh vỡ vụn liên tiếp vang lên. Tám gã cao thủ kiếm đạo đỉnh phong đang vây công Mai Tuyết Yên hoảng sợ lui về sau, trường kiếm trong tay chỉ còn lại có nửa thanh!
Lúc trước Bọn hắn cố nhiên đã biết Xà Vương trong tay cái thế thần binh, nhưng thần binh lợi khí lại đâu thể dễ dàng mà có được? Ngàn vạn lần không nghĩ tới Mai Tuyết Yên không những cũng có, hơn nữa nhìn dạng này. Bảo kiếm của Mai Tuyết Yên có chất liệu gỗ, lại so với Xà Vương còn tốt hơn! Mỗi người khi tiếp xúc qua đều kêu lên kinh hoảng!
Cao nhân có phong độ của cao nhân, bảo kiếm cầm trong tay cũng phải có đẳng cấp? Một thanh kiếm cũng phải có lai lịch, có danh tiếng? Thế nào cũng phải có hàng nghìn vạn người tán mạng dưới nó dùng máu tươi mà ngưng tụ thành sát khí? Nhưng gặp những thần binh này gặp trường kiếm của Mai Tuyết Yên lại như bông tuyết gặp lửa, hoàn toàn không chịu nổi một kích, chạm vào là đứt đoạn!
Mà còn xa với kết thúc!
Giờ phút này sát tâm Mai Tuyết Yên đã trổi dậy, tiếp tục xuống tay không nương tình, chỉ thấy thân mình nhỏ bé nàng đột nhiên lấy chân trái làm trục tâm, dáng người yểu điệu lần nữa xoay tròn. Oanh một tiếng, ba đạo kiếm khí tròn xoe đồng thời xuất hiện rõ ràng, chia nhau ba hướng bay ra! Mỗi một hướng đều mang theo ánh sáng rực rỡ, ánh sáng màu ngọc hoa lệ! Mỗi một đạo kiếm quang đều là giống như trực tiếp nối liền với dải ngân hà!
Nếu là cùng kiếp trước Quân Mạc Tà mà so sánh, chính là đồng thời dùng súng la de cỡ lớn mà chiến đấu!
Đối mặt ba phương hướng! một kích này của Mai Tuyết Yên đã xuất hết toàn lực!
Xuất quyền tìm đường sống! Trữ Vô Tình, Mã Giang Danh, Dư Nhất Bán, Tử Kinh Hồng,Tiếu Vị Thành đám người đồng thanh hô to, điên cuồng tiến công bảo vệ mình, hơn hai mươi người hợp nhất đồng thời tung ra thực lực mạnh nhất chống đỡ. Tất cả bọn chúng đã lâm vào trạng thái điên cuồng chống lại Mai Tuyết Yên!
Vị này hoàng giả Thiên Phạt này rốt cục đã nổi sát tâm, ra tay tàn nhẫn!
Quân tử có thể thu phục chúng nhân, nhưng quân tử bây giờ đã không còn là quân tử, nếu vọng tưởng dùng phương pháp đó không nghi ngờ là sẽ trả giá đắt! Bởi vì Quân gia hiện tại đã lâm vào một hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm! Bọn người Quân Chiến Thiên, Quân Vô Ý, Ưng Bác Không đã tham gia chiến đấu! Tình huống đầy rẫy nguy cơ!
Hơn mười tiếng kêu đau đớn thảm thiết cơ hồ đồng thời vang lên, rồi sau đó Mai Tuyết Yên cũng kêu lên một tiếng thảm thiết, thân mình thất tha thất thểu thối lui ra khỏi bảy tám bước, khóe miệng rỉ máu, trên người nhiều chỗ chảy ra máu tươi, ngực cùng vai trái còn có ba chưởng in thật sâu!
Ba mươi cao thủ chí tôn đồng thời ra tay, dù sao cũng không phải là nhỏ! Ngay cả Mai Tuyết Yên là một đời hoàng giả Thiên Phạt, nhưng cũng phải chịu khổ dưới hợp lực của ba mươi cao thủ chí tôn! Nhất là lúc trước khi đối chọi đã bị thương không nhẹ! Vốn dĩ tình huống giờ khắc này đã không thể do nàng lựa chọn, một khi tránh lui thế công đối phương sẽ như sóng trường giang cuồn cuộn đến, mãi cho mãi cho đến khi đem mình đánh đến lúc mệt mỏi sẽ giết chết. Hơn nữa chúng cũng sẽ không dừng lại!
Đối mặt công kích như vậy, chỉ có hai phương pháp: một loại là đánh bừa, hai là lập tức chạy thoát thân ra xa! trước mắt nếu Lấy lực lượng của Mai Tuyết Yên nếu là một lòng toàn thân trở ra thì sẽ chẳng có kẻ nào cản được nàng! Nhưng hiện tại người của Quân gia đều ở đây, cơ hồ đều là nghểnh cổ chịu chết, lại còn tam đại thú vương, mỗi người lâm vào khổ chiến!
Mai Tuyết Yên lại như thế nào có thể chỉ lo thân mình chứ? Cho nên lựa chọn tốt nhất là đánh bừa! Kỳ thật lần liều mạng này, đối với những đột phá gần đây của Mai Tuyết Yên mà nói thì cũng không tính là nghiêm trọng, nhưng mà chân chính thì cũng không xong. Trải qua thời gian dài thường xuyên ác chiến đấu, hôm nay lại xảy ra đại chiến ngoài ý muốn khiến cho vết thương cũ tái phát! Đây cũng thực sự là đã ôm nặng càng thêm nặng, hoạ vô đơn chí!
Vết thương cũ của nhiều năm trước, tưởng rằng đã hết, lại đột nhiên phát tác mạnh mẽ. Mai Tuyết Yên thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng nội tạng của mình đang rớm máu, lực lượng tà ác nhiều năm trước cũng trổi dậy ngấm ngầm gặm nhấm mình. Trong lòng Mai Tuyết Yên lạnh lùng, chẳng lẽ hôm nay cứ ra đi như vậy sao?
Một kích này cố nhiên Mai Tuyết Yên chịu khổ sở. Nhưng đối với Nhưng đối với cao thủ Tam Đại Thánh Địa cũng không thỏa mái gì, thậm chí còn thảm thiết hơn Mai Tuyết Yên rất nhiều! Một kích toàn lực của Thú hoàng chí tôn Thiên Phạt há chỉ có thể hình dung bình thường?
Phía trước Mai Tuyết Yên chín cánh tay, ba bàn chân còn đang phun máu tại đó! Trên mặt đất là một bãi máu đen đặc. Mặt đất nơi Mai Tuyết Yên đứng đã bị bóc từng lớp sâu, lớp bề mặt cùng đất đá cứng rắn đã không biết đi đâu, cơ hồ là mất đi cả nửa trượng(1 trượng bằng 10 thước hoặc bằng 3,3m)!
Tường vây gần nhất của Quân gia đã sụt xuống! Tường vây kia cách nơi này ước chừng hai mươi trượng, thế nhưng bị chưởng phong kiếm khí ăn mòn vô thanh vô tức vô thanh vô tức, ngã xuống! Dư Nhất Bán là kẻ được Mai Tuyết Yên chiếu cố nhiều nhất mặt vốn đã như quỷ, bây giờ lại càng khó coi hơn với ba vết kiếm, bắp thịt bị cắt lộ ra ròng ròng xương cốt trắng hếu, trước ngực chảy máu không ngừng cũng bị kiếm đâm thương thế rất nặng!
Tử Kinh Hồng tóc rối tung một thân tử bào(áo bào tím) vỡ nát, lộ ra nhuyễn giáp tơ vàng bên trong, trên nhuyễn giáp mơ hồ có thể thấy được có thể thấy được vài vết kiếm sắc bén, máu tươi liên tiếp từ bên trong chảy ra. Tiếu Vị Thành thì vương miện đội ở đỉnh đầu sớm đã chẳng còn thấy đâu. Trên người ngang dọc mười mấy đạo kiếm, trải rộng khắp cơ thể. Máu tươi chảy róc rách như suối theo thân hình chảy xuống, đem bạch y chuyển thành hồng y.
Trữ Vô Tình thở hổn hển thở hổn hển, trường kiếm tà tà chỉ vào mặt đất, một vòi máu tươi theo trường kiếm rơi thành giọt xuống mặt đất, chậm rãi rót thành một bãi. Cánh tay cầm kiếm cũng bị vô vàn những vết kiếm.
Mã Giang Danh thoạt nhìn là không bị thương tổn gì, nhưng hắn đứng một hồi đột nhiên há miệng oa lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, nương theo sau là âm thanh va chạm loảng xoảng, nhìn kỹ bên trong bãi máu thì chính là năm sáu cái răng!
Sau một màn kinh thiên động địa này, nhất thời không gian trở nên yên tĩnh lại. Ánh mỗi người người không phải là nhìn vào Mai Tuyết Yên mà chính là đang nhìn những phần chân tay bị cụt, nhìn bộ dáng chật vật của vài vị đứng đầu, không tự chủ được toát ra hàn khí lạnh người ở trên lưng. Tựa hồ có độc xà lén lút ghé vào trên lưng mình.
Cái lạnh thấm vào tận tủy!
Thực lực kinh người, quả nhiên là kinh thiên động địa, quỷ thần kinh khiếp.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành