“Không tu chính đạo lại đi theo con đường ma đạo”.
“Hừ, tu sĩ chính phái như chúng ta phỉ trừ khử ma”, rất nhiều người bay lên trời nhìn về phía ma khí sục sôi.
Diệp Thành thành ma!
Bốn từ này như được chắp thêm đôi cánh, truyền khắp Nam Sở.
“Cái gì? Thành ma?”, tại nhà Thượng Quan ở Đông Nhạc, khi nghe thấy tin này, mặt mày ai nấy đều tối sầm cả lại.
“Phụ thân, Diệp Thành không thể thành ma được”, sắc mặt Thượng Quan Ngọc Nhi tái nhợt nhìn người đàn ông trung tuổi mặc mãng bào.
“Phái người đi xem”.
“Cái gì? Diệp Thành thành ma?”, người của nhà họ Tư Đồ ở Tây Vực nghe tin này thì cũng hoang mang: “Sao vậy chứ? Sao lại thành ma được?”
“Diệp Thành thành ma?”, trong Vạn Hoa Cốc, Gia Cát Vũ nghe được tin này xong thì mặt mày khó coi tới cực điểm.
“Gia gia, người mau đi cứu hắn”, Bích Du tái mặt nhìn Gia Cát Vũ.
“Yên tâm, ta sẽ ra tay”, Gia Cát Vũ bay vào hư không.
“Thành ma? Diệp Thành sao có thể thành ma?”, trong hư không, mặt mày Sở Huyên tái nhợt, tốc độ di chuyển của cô nhanh chóng mặt, sau khi nói với Tiêu Phong cô bèn bay ra ngoài nhưng không thấy bóng dáng Diệp Thành đâu, mới chỉ nửa ngày lại nghe được tin về Diệp Thành như vậy.
