– Nguyên lai là Pháp Tướng sư huynh.
Giang Nam khẽ mỉm cười, đánh giá bốn phía, nhẹ giọng nói:
– Mới vừa rồi tiểu đệ ở đối phó thiên ma, dương thiện phạt ác, Hàng Ma biện hộ, chưa từng chú ý tới sư huynh. Sư huynh là một người tới sao?
Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, bất quá Pháp Tướng hòa thượng cùng Giang Nam cũng là hòa hòa khí khí, nụ cười trên mặt có thể bấm ra đóa hoa.
Pháp Tướng hòa thượng khuôn mặt tươi cười, ha hả cười nói:
– Tiểu tăng rất nhát gan, ở trong Thần Khư nơi nào dám một mình xông loạn? Vì vậy tiểu tăng mang đến mấy vị đạo hữu. Mấy vị đạo huynh, sư thúc của Thiên Ma Bảo, kính xin hiện thân!
Đông Nam Tây Bắc bốn phương tám hướng, đều có một đại hán hùng tráng đi tới, chân to đạp trên mặt đất, chấn đến cát vàng nổi lên bốn phía, bụi mù tràn ngập.
Giang Nam hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy tám vị cường giả của Thiên Ma Bảo này rõ ràng đều là Thần Phủ cường giả, riêng phần mình cầm trong tay một mặt đại kỳ, hai tay chống đại kỳ nặng nề phật phật, đem tám mặt đại kỳ này hung hăng cắm vào trong cát vàng.
Bát Cực Tru Thần đại trận!
Trận pháp vận chuyển, cát vàng nhất thời đọng lại, đại địa bị trận pháp phong tỏa, đứt đi cơ hội Giang Nam từ dưới đất bỏ chạy, mặt cờ bay phất phới, bao trùm trời cao, đem thanh thiên che dấu, đứt đi khả năng chạy trốn của hắn từ không trung!
– Chư vị đạo huynh, sư thúc, giết chết hắn, cũng đừng quên chỗ tốt của tiểu tăng.
Pháp Tướng hòa thượng cười tủm tỉm nói.
Đại hán cầm đầu kia ánh mắt trầm xuống, rơi vào trên người Giang Nam, vạn phần tĩnh táo nói:
– Dễ nói, dễ nói! Thiên Ma Bảo ta nhận được bảo vật trên người tiểu tử này, nói như thế nào cũng phải phân Pháp Tướng sư huynh một chén canh, không ít chỗ tốt của ngươi!
Người này tên là Diêm Chân, là Thiên Ma Bảo Chưởng Giáo Chí Tôn nhất mạch nhị đệ tử, Thiên Ma Bảo đại đệ tử Vũ Lạc Đạo Nhân bị Giang Nam ở Nam Hải một kích đánh chết, hắn liền thuận lý thành chương trở thành thủ tịch đại đệ tử.
Tu vi thực lực người này, so sánh với Vũ Lạc Đạo Nhân không kém bao nhiêu, những năm gần đây lại càng tu thành Thần Phủ, danh tiếng rất thịnh, thanh danh lên cao, cũng bị liệt vào Long Hổ Phong Vân Bảng Long Bảng, xếp hạng hai mươi bảy, so sánh với Vũ Lạc Đạo Nhân năm đó cao hơn một bậc.
Về phần mấy người khác, là cường giả thế hệ trước của Thiên Ma Bảo, thanh nhất sắc là Thần Phủ cao thủ, chẳng qua chỉ là Thần Phủ nhất trọng nhị trọng mà thôi.
Trên thực tế, phần lớn cao thủ thế hệ trước đều bị vây ở Thần Phủ cảnh giới, có thể đột phá đến Thần Phủ hậu kỳ đều thuộc về nhân tài rất giỏi, về phần có thể tu thành Thiên Cung, thì le que không có mấy.
Giang Nam mọi nơi nhìn lại, Tru Thần đại trận che khuất bầu trời, đem tất cả đường lui của mình phong kín, chỉ có đánh một trận mà thôi!
Pháp Tướng hòa thượng ha hả cười nói:
– Giang thí chủ, hôm nay ngươi chắp cánh cũng khó thoát, Thương Thiên có đức hiếu sinh, theo ý kiến của tiểu tăng, sao không buông tha vật ngoại thân, đổi lấy thái bình?
Diêm Chân thản nhiên nói:
– Pháp Tướng sư huynh không cần thay hắn cầu tình, vô luận như thế nào, Giang đạo hữu đều không thể sống, cho dù hắn giao ra thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim, cũng là một tử lộ.
Pháp Tướng hòa thượng lộ ra xin lỗi, hướng Giang Nam cười khổ nói:
– Giang thí chủ tha lỗi, tiểu tăng đã thay ngươi cầu tình, tiếc rằng thí chủ thời vận không tốt, đây là Thiên muốn diệt ngươi, tiểu tăng cũng không thể làm gì.
Giang Nam nhìn cũng lười liếc hắn một cái, dẫn đầu tế lên Sơn Hải Đỉnh, bảo vệ quanh thân, thầm nghĩ:
– Bọn người kia chọn cũng đúng lúc, Ngũ Kiếp Chung cùng Thiên Phủ Trọng Lâu của ta đều trấn áp Đại Thiên Ma, thiếu hai kiện pháp bảo, còn cần phân ra một phần tu vi tới áp chế đầu Đại Thiên Ma kia, không cách nào đánh ra toàn bộ lực lượng. Bất quá, ta năm đó liền có thể một chiêu đánh chết Thiên Ma Bảo đại sư huynh Vũ Lạc Đạo Nhân, tu luyện tới hôm nay thực lực tiêu thăng không dưới gấp mười lần, còn có thể e ngại những người này?
Diêm Chân không bị hắn coi vào đâu, duy nhất để cho hắn cẩn thận phòng bị chính là mấy vị Thiên Ma Bảo trưởng lão này, tuy nói phần lớn trưởng lão là Thần Phủ nhất trọng nhị trọng, nhưng trong đó có hai vị trưởng lão là Thần Phủ tam trọng, tu thành Thiên Môn Thần Phủ.