Hầu như biểu tình của tất cả mọi người Đường Môn bên này đều là cứng đờ, Hoắc Vũ Hạo cười khổ nhìn Vương Thu Nhi trên đài, môi khẽ động nhưng không phát ra thành tiếng, lúc Vương Thu Nhi rút thăm được Đường Môn theo bản năng liền nhìn về phía hắn, đúng dịp thấy miệng hắn mấp máy, nhìn ra hắn chính là đang nói: ngươi đây là có thâm thù đại hận với chúng ta a!
Vương Thu Nhi bĩu môi, lại đem lá thăm một lần nữa ném vào trong hộp bốc thăm. Viên quan phụ trách rút thăm nói:
– Xét thấy Sử Lai Khắc chiến đội đã gặp chiến đội Đường Môn ở lượt thi đấu vòng tròn trước đây nên lần rút thăm này vô hiệu, xin mời Sử Lai Khắc chiến đội rút thăm lần nữa.
Không sai, bởi vì lượt thi đấu vòng tròn lúc trước cùng bát cường chiến lần này có chút quan hệ, vô luận như thế nào Sử Lai Khắc và Đường Môn đều không thể chạm trán lần nữa.
Vương Thu Nhi tiện tay rút ra một cái thẻ lần thứ hai.
– Đối thủ vòng kế tiếp của Sử Lai Khắc chiến đội là… – Vị quan viên kia còn cố ý dừng lại một chút.
Bốn chi đội ngũ thuộc tổ thứ hai, ngoại trừ Đường Môn bên này không phản ứng chút nào ra bên ngoài, mặt khác ba chi đội còn lại chuyên chú đứng lên.!
– Là Học viện Hồn đạo sư Minh Đô chiến đội.
– Phốc – Đường Môn bên này phát ra từng trận cười dài. Người cười chính là Tiêu Tiêu. Sử Lai Khắc cùng Nhật Nguyệt đế quốc thật là có thù a! Lần rút thăm này cũng có thể rút ra chuẩn như vậy, mới vừa loại bỏ Học viện Hồn đạo sư Hoàng Gia Nhật Nguyệt, lại liền gặp được Học viện Hồn đạo sư Minh Đô. Thù này đúng là đủ lớn.
Quan viên rút thăm cũng là gương mặt bất đắc dĩ. Bất quá, Học viện Hồn đạo sư Minh Đô bên kia, các học viên lại cũng không có cụt hứng chút nào, ngược lại là có vẻ có chút phấn khởi. Không hề nghi ngờ, bọn họ nhất định là đang suy nghĩ, nếu như chúng ta có thể chiến thắng Sử Lai Khắc, vì nước nhà giành vinh quang, chính là có thể hoàn toàn lấy đi phong quang của Học viện Hồn đạo sư Hoàng Gia Nhật Nguyệt a!
Người kế tiếp rút thăm chính là Ngạo Kiếm Tông.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo mới thực sự khẩn trương. Hắn rất không muốn thấy, chính là liền cùng Học viện Sử Lai Khắc ở cùng một nửa khu, nói như vậy, trước trận chung kết nhất định phải phân thắng bại a! Bởi vậy, lần rút thăm này của Ngạo Kiếm Tông đối với bọn họ mà nói mười phần quan trọng. Mặc dù cảm giác Ngạo Kiếm Tông này hơi yếu nhược một chút, nhưng mọi người Đường Môn hiện tại càng muốn đối đầu với đội ngũ mạnh mẽ.
– Đối thủ của Ngạo Kiếm Tông ở bát cường là…. Thiên Long Môn chiến đội.
Nghe được ba chữ Thiên Long Môn này, mọi người Đường Môn nhất thời mặt lộ vẻ vui mừng, thở phào nhẹ nhõm một cái thật to.
Sử Lai Khắc chiến đội bên kia, Đái Hoa Bân, Chu Lộ, Vu Phong cũng đồng dạng là thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ làm sao muốn đụng độ với Đường Môn? Vô luận Đường Môn bên này, Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông Nhi cùng bọn họ có bao nhiêu thù riêng, đó cũng là chuyện tình trong nội bộ học viện. Huống chi, chính là bởi vì quen thuộc, bọn họ mới rõ ràng Đường Môn Sử Lai Khắc thất quái có thực lực cường hãn dường nào. Dù là bọn họ có Vương Thu Nhi, khi thực sự đối đầu Đường Môn chiến đội, ở chỉnh thể thực lực cũng là kém quá nhiều a!
Kết thúc rút thăm nửa khu trên, còn thừa lại chỉ còn đại diện của Đường Môn và Học viện Tinh La đế quốc.
Lúc này, dẫn đội của Học viện Tinh La đế quốc là Cửu Cửu công chúa, sắc mặt rất là xấu xí. Nửa khu dưới có Thánh Linh Tông tồn tại, coi như bọn họ ở vòng này gặp Tuyết Ma Tông, hơn nữa có thể chiến thắng, vòng bán kết cũng phải đối mặt Thánh Linh Tông hoặc là Đường Môn. Thực lực hai chi đội ngũ này, đối với Học viện Tinh La đế quốc mà nói, đều quá cường đại.
– Phía dưới, do Thánh Linh Tông tiến hành rút thăm.
– Đối thủ của Thánh Linh Tông là…. Học viện Tinh La đế quốc chiến đội.
Nghe được kết quả này, Cửu Cửu biến sắc, lấy tính cách kiên cường như vậy, lúc này đều là hoàn toàn cụt hứng. Nàng đương nhiên hiểu rõ, đối mặt Thánh Linh Tông, bọn họ ngay cả một chút cơ hội cũng không có. Thậm chí so với đối mặt Đường Môn càng thêm đáng sợ.
Không hề nghi ngờ, một hồi cuối cùng cũng sẽ không rút thăm nữa. Đối thủ của Đường Môn ở vòng chiến bát cường, chính là Tuyết Ma Tông chiến đội của Mộ Tuyết và Duy Na.
Đối với Đường Môn mà nói, đây là một vị trí tương đối tốt. Thực lực Tuyết Ma Tông hiển nhiên là không bằng Thánh Linh Tông. Chiến thắng bọn họ đối với Đường Môn mà nói tựa hồ cũng không khó. Kế tiếp vòng bán kết bọn họ liền chiến hết mình với Thánh Linh Tông. Vô luận thắng bại, trận này dù có phải liều chết cũng phải làm suy yếu Thánh Linh Tông. Thắng đương nhiên là tốt, coi như là thua, cũng có thể giúp Sử Lai Khắc chiến đội có con đường bằng phẳng.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Học viện Sử Lai Khắc có thể từ một nửa khu kia tiến vào vòng tiếp theo. Đối thủ mà Sử Lai Khắc chiến đội đối mặt cũng không kém. Có thể hay không tiến vào vòng trong cũng không thể khẳng định được.
Hoắc Vũ Hạo thở dài một hơi, quay đầu nhìn về phía Bối Bối:
– Đây cũng là kết quả tốt nhất rồi a…
Ánh mắt của Bối Bối thế nhưng vẫn đều rơi vào trên người Đường Nhã trên đài, khẽ gật đầu, nói:
– Đúng vậy! Vũ Hạo, nếu như chúng ta chiến thắng Tuyết Ma Tông, khi gặp phải Thánh Linh Tông, còn cần đệ chỉ huy.
-Vâng. – Hoắc Vũ Hạo hiểu rõ ý tứ của hắn, đại sư huynh đây là sợ khi hắn đối mặt Đường Nhã sẽ rối loạn trong lòng.
– Được rồi, rút thăm hoàn tất. Trận chiến bát cường sẽ cử hành vào ngày hôm sau. Buổi sáng sẽ là nửa khu trên so đấu, buổi chiều còn lại là nửa khu dưới. Mời các chi chiến đội chuẩn bị sẵn sàng.
-Giải đấu tiến hành đến giai đoạn quan trọng, đối với các ngươi mà nói, mỗi một trận đều cực kỳ quan trọng, hy vọng các ngươi có thể thu được thành tích tốt.
Rút thăm kết thúc, mọi người đều rời đi. Tám chiến đội cũng hướng phòng yến hội bên ngoài đi đến.
– Hoắc Vũ Hạo – Một thanh âm của êm tai vang lên.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn lên, chỉ thấy Mộ Tuyết và Duy Na cùng đi lại. Duy Na vẻ mặt tiếc nuối nói:
– Thật không nghĩ tới, dĩ nhiên sẽ phải gặp các ngươi ở vòng chiến bát cường. Đây đối với chúng ta mà nói, thật là quá khó a!
Hoắc Vũ Hạo ha hả cười, nói:
– Làm sao biết chứ? Các ngươi thế nhưng là tổ thứ nhất, chúng ta chỉ là tổ thứ hai mà thôi.
Mộ Tuyết hừ lạnh một tiếng, nói:
– Đừng giả bộ nữa. Trận chiến giữa các ngươi và Sử Lai Khắc, ai mà không nhìn ra a! Đừng tưởng rằng các ngươi liền nhất định có thể thắng chúng ta. Đến lúc đó chúng ta gặp lại trên đấu đài.
Home » Story » đấu la đại lục ii (tuyệt thế đường môn) » Chương 561: Bát Cường Rút Thăm (Trung)