Vân Thiên Hà không nhịn được hỏi một câu.
Lão Cái nói:
– Đại Ngụy cao tổ hoàng đế có thể vì cừu oán đối với Huyền Môn mà tạo ra trường tàn sát diệt môn phái, vậy thì sao có thể là người rộng lượng được, người này có cừu tất báo, khi trở thành hoàng đế, lòng nghi ngờ quá nặng, chính vì tính cách này, khiến cho hắn sợ giang sơn không ổn định, do đó từ các võ đạo thế gia tiến hành chính sách “cấm võ biến cách”, mang rất nhiều bí tịch công pháp võ đạo của các thế gia mạnh mẽ tịch thu thiêu đốt, không đồng ý cho những gia tộc này tiếp tục luyện võ.
Sau khi chính sách biến cách này giằng co mười năm, Ngụy Quân Thiên cuối cùng hướng tới cửu đại thế gia có công khai quốc đối với hắn tiến hành cưỡng chế thực thi chính sách cấm võ biến cách, khiến cho quan dân trong cả nước lục đục với hắn, thế nhưng khiếp sợ thực lực cường đại của hắn, tất cả đều phải nhẫn nhịn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mãi cho tới khi Ngụy Quân Thiên già đi, hắn đã ngu ngốc, càng vọng tưởng muốn hạ thủ đối với ba tông môn khác trong tứ đại tông môn, nhiều lần thực thi bao vây tiễu trừ, làm cho nguyên khí tam đại tông môn đại thương, ngay đó, Hỏa Nguyên Địa Môn đối với hành vi khi sư diệt tổ này vô cùng thống hận, vì vậy tam đại trưởng lão trong môn phái, liên hợp với Thiên Môn và Hoàng Môn, tổng cộng chín đại cao thủ đến tiêu diệt Ngụy Quân Thiên.
Sau đó, tam đại tông môn ký kết khế ước, không được tiếp tục đưa công pháp bí tịch truyền lưu hậu thế, cũng tiến hành quản thúc nghiêm ngặt đối với đệ tử tông môn, không được phép tham dự triều đại thay đổi thiên hạ, cộng đồng lánh đời không ra.
Bất quá Đại Ngụy nhị đại hoàng đế coi như một vị minh quân, trí giả, dùng các phương pháp khác nhau trấn an đại đa số thế gia võ đạo, hơn nữa tứ đại tông môn lánh đời, từ lúc đó, rất nhiều công pháp võ đạo của các võ đạo thế gia lưu truyền đời sau đã không còn đầy đủ nữa rồi!
Nguyên lai truyền thừa công pháp võ đạo thiên hạ đã trải qua một hồi tai nạn biến cách như vậy, chỉ là nghe xong đoạn cố sự này, trong lòng Vân Thiên Hà vẫn còn rất nhiều nghi vấn.
Vì vậy mở miệng hỏi:
– Vậy sao hiện tại ta nhắc tới Tuyết Vực Thiên Môn sẽ dẫn tới họa sát thân đây? Lẽ nào có liên quan tới công pháp Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật này sao?
Lão Cái lắc đầu nói:
– Đại Ngụy vương triều thống trị thiên hạ ba trăm năm, cũng không phải toàn bộ hoàng đế đều là minh quân, nhất là một đại hoàng đế Ngụy Vĩnh La (hoàng đế cuối cùng), tính cách thô bạo hiếu sát, lúc đó không tìm được tứ đại tông môn, vì muốn thu thập bí tịch võ học thiên hạ, đã tàn sát không ít thế gia võ đạo, hơn nữa dân chúng lầm than, thiên hạ đại loạn, lúc này mới dẫn tới khởi nghĩa thay đổi triều đại, thẳng cho tới khi bị Đại Đường Vương Triều thay thế.
– Mà trong quá trình này, bởi vì có Tuyết Vực Thiên Môn âm trầm trợ giúp Đại Đường khai quốc, phá bỏ khế ước, cũng chạm tới lợi ích của hai đại tông môn, đưa tới chuyện Địa Môn và Hoàng Môn bất mãn, ba phương âm thầm tiến hành tranh đấu, kết quả Thiên Môn bị thua, từ đó về sau vẫn chưa gượng dậy nổi, mà Địa Môn và Hoàng Môn cũng coi như nguyên khí tổn thương nặng, sau dần dần xuống dốc, Huyền Môn hầu như đã mai danh ẩn tích.
– Vì vậy cho tới nay, giữa ba tông môn có ân oán rất nặng, nếu như khế ước đã bị phá, các tông môn cũng bắt đầu tìm kiếm nhân tài khắp thiên hạ, muốn trùng chấn tông môn huy hoàng, tự nhiên sẽ tiến hành thanh trừ đối với những người được tông môn đối phương lựa chọn!
Vân Thiên Hà nghĩ, thiên hạ phân trách, tất cả đều là vì lợi ích…
Chỉ là nghĩ tới đây, đột nhiên Vân Thiên Hà tỉnh ngộ, hắn trừng mắt nhìn Lão Cái nói:
– Tiền bối, nói như vậy thì tiền bối ngươi có tính là người trong Thiên Môn hay không? Ngươi nói chọn lựa nhân tài, là có ý tứ gì? Lẽ nào…
Lão Cái sờ sờ chòm râu, lắc đầu cười nói:
– Lão phu cũng không phải là người của Thiên Môn, Tuyết Vực cũng không phải chỉ có một Thiên Môn tồn tại, nơi đó còn có một Thánh Võ Tông!
– Thánh Võ Tông?
Vân Thiên Hà hiếu kỳ, hỏi:
– Đây là dạng tổ chức gì?
Lão Cái nghiêm nghị nói:
– Mạnh hơn tứ đại tông môn, rất ít hiện ra thế gian, nhưng chấp chưởng xã tắc thần khí và võ đạo thần khí!
Vân Thiên Hà cảm giác tựa như nghe thiên thư, tứ đại tông môn đã đủ thần bí rồi, hiện tại lại lòi thêm một tổ chức Thánh Võ Tông càng trâu bò hơn, càng thần bí hơn, lấy lý giải của hắn đối với thế giới này, trong lúc nhất thời không biết nên hỏi từ chỗ nào.
Bất quá thấy thỏ tinh thú trên bếp lửa đã tỏa mùi hương thơm ngào ngạt, làm cho hắn hầu như không sinh ra chút hứng thú nghiên cứu đối với những điều thần bí này, hiện tại tâm thần đều bị thịt thỏ tinh thú màu vàng óng ánh mỡ hấp dẫn rồi.
Sau khi tẩm thêm gia vị cẩn thận, lại nướng thêm một hồi, Vân Thiên Hà khẩn cấp lấy xuống, cầm chủy thủ cắt thành hai nửa, đưa cho Lão Cái một nửa rồi lập tức cắn một miếng ngon lành, uống mấy ngụm rượu, cảm giác thực sảng khoái tới ngây người.
– Thống khoái!
Lão Cái ăn thịt thỏ, uống rượu ngon, khen:
– Mỹ vị cực phẩm, rượu ngon tuyệt thế, chuyến đi ngày hôm nay của lão phu thực không tệ!
Vân Thiên Hà tiếp tục xé thịt thỏ, bĩu môi nói:
– Cái này tính là gì, đợi lát nữa muộn nê hoàn ngươi thử xem sẽ biết, tuyệt đối làm cho ngươi ăn xong cả đời khó quên nổi!
– Tiểu tử, nhìn không ra ngươi còn nhỏ tuổi, vậy mà có thủ đoạn như vậy, tâm tính cũng không tồi, lão phu không nhìn lầm người!
Lão Cái khen tự đáy lòng.
Vân Thiên Hà dừng xé thịt, nhanh chóng nuốt thịt trong miệng vào bụng, nhìn Lão Cái nói:
– Tiền bối, ngươi không phải là muốn để ta gia nhập vào Thánh Võ Tông đấy chứ?