“Ngươi nói.”
Tiết Dao mặt lạnh lùng nói:
“Mánh khóe đơn giản như vậy bịp người, ngài đến tột cùng là làm sao bị lừa?”
Lục hoàng tử sững sờ, sắc mặt trong nháy mắt đỏ lên.
Không nghĩ tới Tiết Dao sẽ không nể mặt mũi.
Tiết Dao tiếp tục mặt lạnh mở miệng nói:
“Một xe đẩy lương thực không đáng mấy xâu tiền. Nếu thực sự là nơi khác vận chuyển tới, ngài biết chi phí bao nhiêu không?”
Lục hoàng tử quẫn bách cực kỳ, ánh mắt né tránh, nhỏ giọng trả lời:
“Ta không biết… Ở trong cung, không ai nói cho ta những thứ này.”
Tiết Dao xem thường nở nụ cười, giễu cợt nói:
“Coi như hoàn toàn không tiếp xúc tới những việc này, ngài cũng không có thể dễ dàng tin tưởng dân chúng. Con dân Đại Tề có mấy người tốt?”
Hai thái giám bên cạnh nghe được đều bị doạ tái mặt rồi.
Tiểu thư đồng hẳn là điên rồi? Lục hoàng tử tính khí tốt, cũng không có thể nói chuyện như vậy a!
Lục hoàng tử quả nhiên nhíu lông mày, sắc mặt tức giận nhìn về phía Tiết Dao:
“Cũng không thể nói như vậy. Người Đại Tề tốt cực kì. Ông lão kia chỉ là trường hợp ngoại lệ, vừa vặn gặp ta. Không thể bởi vì ngoại lệ, liền phủ định phẩm hạnh dân chúng khắp thiên hạ.”
Tiết Dao không để ý gật gật đầu:
“Nói đúng, lần này bị lừa chỉ là ngẫu nhiên. Ngài sau này còn tín nhiệm dân chúng? Lỡ như lần nữa bị lừa gạt thì làm sao? Ta thấy ngài vẫn là lập tức trở về cung đi thôi, miễn cho Thái tử điện hạ thêm phiền phức.”
Lục hoàng tử lần đầu lộ ra ánh mắt sắc bén phẫn nộ, đột nhiên đứng lên, tức giận nói:
“Ta sẽ còn tín nhiệm dân chúng. Ngã một lần khôn ra thêm. Trước đây ta không hiểu, ra ngoài rèn luyện chính là để biết này nọ. Ta sau này sẽ càng thêm cẩn thận, sẽ không cho các ngươi thêm bất cứ phiền phức gì!” HunhHn786
Yên lặng một hồi.
Ánh mắt phẫn nộ của Lục hoàng tử dần dần giãn ra, kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiết Dao.
Tiết Dao tiến lên một bước, nhìn bảo bảo ấm áp thấp giọng nói:
“Ai phạm sai lầm người đó gánh chịu. Ngài không thể đem lỗi người khác phạm đều quy tội chính mình chưa đủ tốt. Kẻ gian giả nông dân bẫy người nên bị bắt giam đại lao. Trên đời này khổ cực không chỉ mình hắn. Người ta khổ cực cũng không giống hắn đi tổn hại người khác lấy lợi ích thỏa mãn chính mình. Gặp phải người xấu, không phải lỗi của ngài.”
Tiết Dao yên lặng nhìn chằm chằm Lục hoàng tử, thái độ càng kiên quyết, nhẹ nhàng nói:
“Mẫu phi ngài quanh năm tâm tình tích tụ, cũng không phải ngài làm lỗi. Tuyệt đối không phải lỗi của ngài. Điện hạ, ngài đã làm rất tốt rồi.”
Trong lúc giật mình, mắt Lục hoàng tử hiện lên một tầng nước.
Ngoài cửa sổ một cơn gió thổi qua, cuốn chiếc lá khô bay lên nhảy múa giữa không trung ngập tràn ánh nắng ấm áp.
“Cám ơn ngươi, A Dao.”
Lục hoàng tử nở nụ cười. Chỉ là ánh mắt thường ngày sáng ngời bị ngập nước mông lung. Cách một tầng nước mờ đục hình ảnh Tiết Dao cười ôn nhu cũng bị làm mơ hồ.
Lục hoàng tử sống mười lăm năm, giống như một mực chờ đợi câu nói này.
“Không phải lỗi của ngươi.”
Rốt cục, hắn chờ được rồi.
Tiết Dao giơ tay lên, vừa muốn giúp bảo bảo ấm áp lau nước mắt, bỗng nhiên trong đầu vang lên cảnh báo:
“Cảm giác an toàn Lục Tiềm giảm 1 điểm.”
“Ôi!”
Tiết Dao cuống quít rụt tay về.
“Ngươi làm sao vậy?”
Lục hoàng tử nghi hoặc nghiêng đầu.
“Không có chuyện gì… Không có chuyện gì.”
Tiết Dao có nỗi khổ khó nói.
Bé mập mạp lại làm sao vậy!
Vào giờ này… cung nữ không đúng hạn đưa sữa sao?
Đoàn thuyền chở lương thực theo Thái tử không vội đến Hàng Châu.
Cái này cũng là chủ ý của Tiết Dao. Nếu như chuyện gấp gáp thu mua lương thực đã bị tiết lộ, thì càng phải thể hiện ra hờ hững.
Sau khi lên bờ ngày thứ hai mới chính thức đi thăm dò hãng lương.
Lần này, vẫn là Tiết Dao cùng thái giám chuyên mua hàng đồng hành. Thái tử phải đợi đến thời điểm cuối cùng giao hàng mới ra mặt.
Hành trình không khác so với ở Kim Lăng. Đoàn người chọn một hãng lương quy mô trung bình tìm hiểu giá cả.
Nghe nói có mối làm ăn lớn, người hầu lập tức mời chưởng quỹ ra.
Lưu công công vẫn là thái độ có kinh nghiệm:
“Lão viên ngoại muốn vận chuyển một lượng lớn lương thực đi phương bắc. Nghe bằng hữu địa phương khen quý hãng lương có uy tín, chúng ta liền tới chào hỏi, muốn cùng chưởng quỹ bàn luận một món làm ăn lớn.”
Tiết Dao nghĩ tới rất nhiều loại khả năng. Nhóm thương gia Chiết Giang có lẽ sẽ bày ra một bộ xa cách, cố ý báo một cái giá rất cao. Mà hiện thực vẫn là ngoài dự liệu của hắn.
“Món làm ăn lớn? Khách quan cần bao nhiêu lương thực?”
Chưởng quỹ thái độ thập phần cung kính, dùng tiếng phương bắc không quá quen, thành khẩn thẳng thắn:
“Thật là khéo, quãng thời gian trước cũng có thương nhân kinh thành đến chỗ chúng ta đây thu mua lương thực. Lương thực trữ trong kho đã được bán đi ra ngoài rất nhiều, hàng còn lại chỉ đủ bán đến sang năm. Hãng lương chúng ta năm nay sợ là không thể bàn món làm ăn lớn. Chỉ có thể mong đợi quý khách sang năm quan tâm đến.”
Lưu công công biến sắc mặt, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tiết Dao.
Tiết Dao cũng dùng ánh mắt kinh ngạc đồng dạng nhìn thẳng Lưu công công.
“Có cái nhóm thương nhân kinh thành thu mua lương thực?”
Tiết Dao hỏi.
Chưởng quỹ thành thật trả lời:
“Không sai, cụ thể, tiểu nhân cũng không rõ ràng. Nghe giọng khách mua hàng đúng là thương nhân kinh thành.”
“Bọn họ thu mua bao nhiêu lương thực?”
Lưu công công vội hỏi.
Chưởng quỹ cười cười, cái này thuộc về việc riêng của khách không tiện tiết lộ, chỉ có thể trả lời:
“Hai vị người kinh thành kia gấp thu mua rất nhiều lương thực. Không chỉ đến thăm hãng lương chúng ta, các hãng lương có chút lớn đều sai người đi Giang Tô thu thêm lương thực cung cấp cho hai vị thương nhân kia.”
Lưu công công lập tức mặt trắng bệch.
Tình huống cùng hắn lường trước hoàn toàn khác nhau.
Đám thương nhân Chiết Giang này nếu muốn giữ lương thực không bán ra, giá lên ào ào còn nói được. Nếu lương thực đều bị người khác lấy đi, vậy coi như xong!
Năm ngoái không ít khu vực gặp thiên tai, khu vực Hà Nam Hồ Quảng thu hoạch đều bị Hộ Bộ lấy đi, chỉ có khu vực Chiết Giang còn có dư, bây giờ cũng bị người lấy đi. Vậy coi như không xong!
“Ngươi mới vừa nói, lương thực bị thương nhân đặt trước. Nói cách khác, thương nhân kia còn chưa có trả toàn bộ tiền cho các ngươi?”
Lưu công công hoảng rồi, trực tiếp hỏi.
“Vâng…”
Chưởng quỹ lần thứ hai lễ phép cười cười. Bởi vì đã bàn xong xuôi, khách hàng cũng giao tiền đặt cọc, chi tiết giao dịch này hắn phải thay khách hàng bảo mật, không tiện nói chuyện nhiều, chỉ hàm hồ nói:
“Đã giao một phần, chỉ là thuyền chở hàng còn chưa tới đủ.”
Tiết Dao cảm thấy sự tình cùng trong tưởng tượng hoàn toàn khác nhau. Lúc này không thể tự loạn thế trận, phải đi về bàn bạc một lần nữa.
Nhưng mà, Lưu công công đã vội vã không nhịn nổi.
Chỉ lo việc Hoàng đế giao thất bại ở trong tay chính mình. Trên gáy đã có mồ hôi hột, Lưu công công cắn răng nghiến lợi nói với chưởng quỹ kia:
“Cái gì thuyền hàng chưa tới đủ? Ta thấy hắn là không đủ tiền, muốn chiếm hàng trước! Lão gia chúng ta mang đủ bạc đến Hàng Châu thu mua lương thực. Ngươi nói, ngươi bán cho bọn họ giá bao nhiêu?”
“À.”
Chưởng quỹ cười cười, cũng không che giấu, nói:
“690 văn tiền một thạch.”
Lưu công công sững sờ:
“Bọn họ mua chính là lương thực thượng đẳng?”
Chưởng quỹ trả lời.
“Là trung đẳng.”
“Chuyện cười!”
Lưu công công tức giận đến miệng bị lệch, vỗ bàn đứng dậy:
“Thu mua rất nhiều lương thực trung đẳng, các ngươi còn bán giá cao hơn thị trường? Ngươi tưởng chúng ta là người ngu!”
Chưởng quỹ cũng đứng lên nói:
“Khách quan bớt giận, cuộc mua bán này xác thực ngoài ý muốn. Hãng lương chúng ta trữ hàng quả thật cũng không đủ. Nếu sang năm còn có yêu cầu, hoan nghênh quý khách đến.”
“Ngươi…”
Lưu công công còn muốn trào phúng, lại bị Tiết Dao ngăn cản.
Tiết Dao ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nhắc nhở:
“Đi về trước đi công công, chuyện này tuyệt đối không đơn giản. Chúng ta phải điều tra xong mới có thể hành động. Càng là thời điểm như thế này, càng không thể tự loạn thế trận.”
Nghĩ đến chính mình tại Kim Lăng đối với giá 570 văn tiền mua loại lương thực trung đẳng có 2 phần thượng đẳng cũng nhìn không lọt mắt. Giờ khắc này thương nhân Chiết Giang cư nhiên bán giá cao hơn gần 100 văn tiền. Mặt Lưu công công đã phồng thành mặt heo, không mặt mũi tranh luận cùng Tiết Dao.