Rất nhanh, khi còn chưa đến một hơi thở đi qua…thì đã có năm chi Hắc Lân thiết kỵ đứng tại trước mặt Tô Chấn đám người.
Ánh mắt của bọn hắn vô cùng lạnh lẽo, tựa như xuyên thấu linh hồn mà quan sát tất cả lưu dân.
Đối mặt với loại này cường đại chiến trận…lại chú ý đến Hắc Lân thiết kỵ trên thân đủ loại dọa người trang bị, cùng với cái kia mang đầy sát ý ánh mắt.
Hơn một trăm người tại đây đều không tự chủ ngừng thở…áp lực vô cùng đè nén, tựa như phải chịu đựng lấy một tòa đại sơn đè ép tại trên thân.
Tử Lam thiếu nữ hai tay cầm kiếm cũng đã có chút run lên, trong mắt đẹp của nàng lộ ra rung động cùng khó có thể tin!
Đây là dạng gì một chi diệt ma quân đội?
Là dạng gì thiện chiến quân lính?
Là cần đi qua bao nhiêu chém giết, mới có được khí thế cùng sát ý kinh khủng đến mức như vậy?
Nơi kia Hắc Lân thành…thật sự chỉ là một tòa mới được xây dựng thành trì thôi sao?
Cái kia nắm giữ lấy dạng này quân đội thành chủ đại nhân…hắn lại là dạng gì một vị kinh khủng nam nhân?
“Chư vị Hắc Lân thiết kỵ…chúng ta là phụng mệnh thành chủ đại nhân, đang mang theo mọi người đến nương nhờ bên trong Hắc Lân thành!”
Tô Nguyên lúc này vội vàng đứng ra, cười rất khách khí mà nói.
Hắn đương nhiên biết, Hắc Lân thiết kỵ địa vị tại bên trong Hắc Lân thành có bao nhiêu cao.
Là chỉ có thành chủ đại nhân cùng vị kia thần bí thành chủ phu nhân…mới có thể hạ lệnh điều động.
Hắc Lân thiết kỵ im lặng quan sát Tô Nguyên cùng phía sau một trăm lưu dân một hồi lâu, sau mới quay người cùng dùng giọng nói khàn khàn mà ra lệnh:
“Đi theo chúng ta!”
Tô Nguyên cùng mọi người vội vàng ứng thanh, cẩn thận mà đi tại phía sau Hắc Lân thiết kỵ.
Mà trong mắt các lưu dân…lúc này cũng đã hiện lên mừng rỡ cùng an tâm thần sắc!
Có quân đội cường đại như thế này ngày đêm bảo hộ…bọn hắn lại không cần như tại ngoại giới, luôn phải lo sợ đủ điều.
Theo tiến vào phạm vi càng gần Hắc Lân thành hơn, số lượng Hắc Lân thiết kỵ tuần tra tiểu đội ngày càng nhiều.
Số lượng kia…làm cho đi theo bên cạnh Tô Chấn đám người, nhìn có chút hoa hết cả mắt.
“Xem ra thành chủ đại nhân thật sự rất quyết tâm xây dựng lên bến tàu!”
“Nhanh như vậy thì đã điều động ẩn giấu tại quân doanh bên trong, số lớn cường đại Hắc Lân thiết kỵ quân đội!”
Tô Chấn nhìn xem số lượng so với ngày hôm qua còn nhiều hơn gấp đôi Hắc Lân thiết kỵ…thanh âm có chút kinh ngạc mà nói.
Bên cạnh phụ nhân gắt gao bắt lấy tay phu quân của mình, nàng có chút bị chiến trận hùng vĩ cùng cuộc sống yên bình trước mắt cho hù dọa cùng chấn kinh.
Từng chi Hắc Lân thiết kỵ mang theo khí thế cường đại liên tục lao nhanh trên bình nguyên…hình ảnh này mang đến xung kích cho lưu dân, không phải đơn giản có thể tiếp nhận như vậy.
Lại nhìn xem rất nhiều lĩnh dân đang chăm chú tại rộng lớn thổ địa làm lấy công tác, phụ nhân nhịn không được hướng về Tô Chấn hỏi:
“Về sau chúng ta cũng chỉ cần làm những công việc như thế này?”
Nàng nhìn ra được, thần sắc trên khuôn mặt của các lĩnh dân đều không có mệt mỏi cùng bị nghiền ép đi qua dấu hiệu.
Điều này cũng chứng tỏ rằng, lượng công việc hằng ngày của tất cả lĩnh dân cũng không quá sức.
Nhất là các nữ tính lĩnh dân…khuôn mặt của các nàng đều có chút hồng nhuận, làn da tuy không quá mềm mại…những cũng không có trong tưởng tượng khô ráp cùng đen đúa như vậy.
Mọi người đều mang theo trên mặt nụ cười nhàn nhạt, thậm chí còn có thời gian hướng về bên cạnh lĩnh dân khác nói nhỏ trong lúc làm việc…cuộc sống như vậy thật sự rất yên bình.
“Ân…các ngươi phụ nhân được phủ thành chủ ưu ái hơn chúng ta rất nhiều, cho nên làm nhiệm vụ đều là một chút công việc nhẹ nhỏm, không có bao nhiêu cực khổ!”
Tô Chấn ánh mắt đang theo dõi xung quanh các lĩnh dân khác đủ loại công tác, một bên chậm rãi nói lấy.
Còn lại các lưu dân khác thì con mắt cũng không chớp lấy một cái…bọn hắn kích động cùng hưng phấn mà nhìn xem khắp nơi cảnh tượng hân hoan.
Nơi đây thật sự bình yên cùng an toàn đến lạ thường…không hổ danh trong miệng thôn trưởng thế ngoại đào viên!
Tử Lam thiếu nữ không còn dìu lấy phế nhân tựa như Lục Triển Nguyên.
Nàng lúc này cũng có chút không rời mắt được…hiếu kỳ mà nhìn xem xung quanh tường thành thổ địa xanh tươi hoa màu.
Nơi đây cây trồng đều đã phát triển rất tốt trong một thời gian dài…điều này chứng tỏ rằng Hắc Lân thành quân đội thực sự rất thiện chiến.
Thời gian qua hoàn toàn không để cho ma thú cùng khấu tặc đến gần phạm vi tường thành hai dặm…chỉ như vậy mới giải thích thông được tình cảnh trước mắt.
Tử Lam ánh mắt nhạy bén, rất nhanh chú ý tới phía trên tường thành cùng một số cao vút tháp cung.
Bên trong đứng đó Hắc Lân cung thủ, mang đến cho nàng uy hiếp còn cao hơn Hắc Lân thiết kỵ.