Những lúc như thế này, mọi người chỉ đơn giản là muốn nói ra chuyện không vui, cũng như Jarno bên cạnh, họ không mong ai trả lời.
Bass lâm vào hồi ức, không chú ý thời gian càng ngày càng muộn.
Thịt khô trong túi đã ăn hết, Jarno vỗ vỗ vụn thịt trên tay, đứng lên:
“Hô —— thả lỏng hơn nhiều, cám ơn ngươi vì ở bên ta lâu như vậy nhé nhóc con.”
Nàng chớp mắt với Bass.
Lúc này Bass mới lấy lại tinh thần, thật không tiện lắc đầu: “Meo ~” Không cần cám ơn ta.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Phía trước nó còn nghe một chút, tất cả hành trình phía sau đều là đầu óc trống không, tinh thần du đãng đến thế giới mấy ngàn năm sau, cũng không chú ý sau đó Jarno nói cái gì.
“Đúng rồi, nói chuyện ta đến thăm, còn chưa có hỏi ngươi, tại sao ngươi lại ở đây… Nghe nói vương đi đâu cũng đều mang theo mèo của hắn mà.”
Có một chút tò mò trong mắt Jarno, Bass ngẩn ra, sau đó ngẫm lại mâu thuẫn cá nhân giữa nó và Jofar cũng không có gì không thể tiết lộ, liền muốn nói thẳng.
Nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng, trong đầu nó lại có một loại trực giác kỳ quái điên cuồng kháng nghị, cục than chớp chớp mắt mèo, meo meo: ‘Không có gì, hắn rất bận, hơn nữa những thứ đó ta cũng không hiểu, hôm nay muốn tắm nắng nên ra đây thôi.’
“Hóa ra là vậy.”
Jarno không hề hoài nghi, bàn tay nhẹ nhàng đặt trên lưng Bass, vuốt ve.
“Thật thần kỳ, tán gẫu với ngươi cũng giống như tán gẫu với con người vậy, Mèo Thần Ai Cập thật là lợi hại, ngươi thường tới nơi này sao? Ta tới tìm ngươi chơi có được hay không? Mọi người ở đây hình như đều không hoan nghênh ta…”
Jarno biểu tình bất đắc dĩ, “Chắc là vì ta là người Assyria đi, quan hệ giữa Assyria và Ai Cập trước đây rất căng thẳng.”
Bass hơi do dự, nhìn sự cô đơn và khổ sở trên mặt Jarno, rốt cục là vẫn gật đầu đồng ý.
Nàng đã cứu mạng ta và Ailsa, một chút chuyện nhỏ này cũng từ chối thì không khỏi quá vô lương tâm đi nhỉ.
Jarno thấy nó gật đầu, vui vẻ vỗ tay một cái: “Quá tốt rồi! Vậy ta về trước, ngày mai ta sẽ tiếp tục mang thịt khô lại đây!”
“Meo.”
—— Được.
Bass nhìn theo Jarno rời đi, cảm giác bước chân của nàng nhẹ đi không ít, thấy nàng vui vẻ như vậy, tâm tình của Bass cũng tốt hơn rất nhiều, cổ vũ chính mình, nhảy xuống bàn đá trở về tẩm cung của Jofar.
…
Bass bước qua cửa lớn với vẻ háo hức và mong đợi đong đầy, kết quả lại bắt gặp khuôn mặt lạnh lùng của Jofar, sực lực gì cũng mất hết, như một quả bóng bay treo trên tấm kính vỡ.
“Bụp!”
Chỉ để lại vài mảnh vỡ vụn.
Buổi tối Bass biến thành người, vâng lời vây quanh Jofar nói tốt, nhưng Jofar chính là không mở miệng, cũng không nói rõ đến cùng là nó không hiểu cái gì.
Loại tránh né không nói này khiến trong lòng Bass cũng nhô lên một ngọn lửa.
Đây là lần đầu tiên cậu nói chuyện yêu đương, cậu cũng biết đầu óc mình không đủ dùng, cho nên cậu làm gì sai, có gì không đúng thì có thể nói rõ ra, nhưng ngươi không nói chỉ chờ ta đột nhiên nhận ra. Ta không nhận ra liền bạo lực lạnh.
Mâu thuẫn chết tiệt không phải đều sinh ra như vậy sao?
Hơn nữa tất cả mọi người trong cung đều là thần tử và tôi tớ của Pharaoh, đều nghe lời Jofar.
Tư duy theo quán tính làm cho bọn họ cảm thấy chính là Bass sai, cậu sai rồi nên phải chủ động phát hiện, tích cực nhận lỗi, sau đó cầu xin vương tha thứ, lại giống như Jofar, không chịu tiết lộ nửa lời.
Vương cung to lớn, ngay cả một nơi để Bass oán giận phàn nàn cũng không có, chỉ có một mình cậu phấn khởi chiến đấu, nếu cậu dám nói lời không tốt về Jofar với Nefes hoặc là Alena, nhất định sẽ bị mắng, cảnh cáo cậu không nên chọc giận vương, làm cho vương không vui.
Nhưng không có ai từng quan tâm rằng liệu Bass có thể tức giận hay không, sẽ không vui hay không.
Nơi này không phải là cố hương của Bass, nơi này không có người nhà của cậu hay bạn bè sẽ trợ giúp cậu…
Trong lòng Bass rất mệt, đối diện với tấm lưng rắn chắc của Jofar, cậu nói: “Jofar, ta… ta biết ta có chút trì độn, ngươi đừng nóng giận, ngươi nói cho ta biết đến cùng là ta sai ở đâu đi, lẽ nào ngươi để ý vụ ta nói muốn cho Jarno đãi ngộ tốt kia? Vậy sau này ta không đề cập tới nữa có được hay không, ta thực sự không nên can thiệp vào quyết định của ngươi…”
Bass nói xong, Jofar vẫn không quay lại, cậu biết hắn chưa có ngủ.
Căn phòng im lặng, ngay khi Bass cho rằng hôm nay cậu cũng không có được câu trả lời từ Jofar, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, Jofar nói:
“Em gọi nàng ta là Jarno?”
Bass nghe thấy hắn mở miệng, đôi mắt tỏa sáng, cũng không quan tâm Jofar có thể thấy hay không mà gật mạnh đầu.
“Đúng vậy, Jofar, cuối cùng ngươi cũng chịu trả lời ta rồi, ngươi không tức giận nữa phải không?!”
Jofar xoay người, đôi mắt băng lam lạnh lùng tới gần Bass, bên trong không phải sự dịu dàng mà thiếu niên tai mèo yêu thích, mà là sự chán ghét.
Bass sững sờ, lắng nghe nụ cười trào phúng của Jofar.
“Nàng là vương thất Assyria, Bast, ta đã cho phép em dùng giọng điệu thân cận như thế gọi nàng ta chưa? Em chỉ có thể gọi nàng ta là công chúa Assyria.”
“Tại, tại sao…”
Jofar chăm chú nhìn khuôn mặt mềm mại đầy nghi hoặc của thiếu niên, trầm mặc một lúc, hắn xoay người.
Ngay khi hắn vươn mình Bass chớp mắt, mơ hồ nghe thấy mấy chữ ‘không xứng’.
Như một chậu axit sunfuric, rửa sạch cả trái tim.
Bass cứng ngắc quay người, đưa lưng về phía Jofar, tay chân lạnh lẽo.
Hắn nói không xứng là có ý gì?
Ai?
Ta không xứng sao?
Ta có nghe nhầm không… Nhưng cũng không thể là đang nói về công chúa người ta được…
Vậy ta là gì trong tim Jofar, gọi tên công chúa Assyria cũng… Bass nhắm mắt, mím chặt môi, nằm trên giường như một cục đá, suốt đêm chưa ngủ.
Ngày hôm sau, Jofar còn chưa rời giường, Bass đã biến thành mèo, thừa dịp thị nữ thay ca rời tẩm cung, đi thẳng đến sân đã hẹn trước với Jarno, nằm nhoài trên bàn đá phóng không cái đầu uể oải.
Jarno đến thật, Bass không cẩn thận ngủ quên trong lúc chờ đợi, tỉnh lại mới phát hiện nàng đã ngồi cạnh mình rất lâu, Bass vội vã meo meo xin lỗi.
Jarno xua tay.
“Không có chuyện gì, dù sao ngày nào ta cũng rất rãnh rỗi, nhưng mà ta nhìn bộ dạng ngươi thật giống như rất mất mát, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?”
“Meo nha ——” không có gì, ta, chỉ là…
Bass ngơ ngơ ngác ngác, trong đầu toàn là câu nói mơ hồ kia của Jofar.
“Nói cho ta biết đi, dáng vẻ hiện tại của ngươi thật sự rất không tốt, chẳng lẽ là bị bệnh?”
Jarno có vẻ lo lắng.
Bass chậm rãi lắc đuôi, rối rắm xoắn xuýt nửa ngày, mở miệng:
“Meo… meo…”
Cái kia, ngươi có phiền không nếu ta gọi tên của ngươi, ý ta là, ta chỉ là một con mèo mà thôi, ta…
“Đừng bận tâm!”
Jarno cười ra tiếng, sờ sờ chân Bass đang phờ phạc.
“Gì vậy, ta còn tưởng rằng ngươi đang do dự cái gì khác cơ, hóa ra là cái này, Bast —— ta cũng gọi ngươi như vậy đi, ngươi đúng là con người, hoàn toàn không phải một con mèo, mỗi ngày đều nghĩ nhiều chuyện như vậy, ha ha.”
Nụ cười nhẹ nhàng khoan khoái của nàng như một liều thuốc tốt chữa lành nội tâm khổ sở đau đớn của Bass.
Không có gì ghê gớm cả, phương thức ở chung mọi việc đều nói rõ ràng này chính là thứ Bass muốn có từ trên người Jofar!
Bass nhìn khuôn mặt tươi cười của Jarno, dường như thấy được bạn tốt ở kiếp trước của mình!
Ngày này, Bass lại vô tình trò chuyện cùng Jarno cho tới khi trời tối, mặc dù Jarno là một cô gái nhưng nàng biết rất nhiều, kể chuyện càng thêm muôn màu muôn vẻ, thậm chí còn biết bện thảm treo tường, từng gặp qua thương gia bí ẩn đến từ viễn đông.
Mỗi câu chuyện đều khiến Bass thán phục.
Màn đêm thăm thẳm.
Một người một mèo lưu luyến không rời phất tay tạm biệt.
Kết thúc chính vụ bận rộn, Pharaoh tắm rửa xong xuôi nằm trên giường, đèn đã tắt, chỉ để lại mấy cốc mang đến ánh sáng ấm áp khó chịu rất rõ ràng.
Hắn nghĩ rằng hắn đã rất lạnh nhạt con thú nhỏ kia. Chắc chắn nó đã ăn đủ vị đắng, sau này sẽ không thân mật với bất kỳ ai trừ hắn ra, sẽ không lại chọc hắn không thích, đặc biệt là khi hắn đã rất lâu không được hưởng thụ sự mềm mại trong miệng thiếu niên rồi, vì vậy lần dạy dỗ này tạm thời chấm dứt ở đây.
“Bast.”
Vị vương tuấn mỹ kiêu ngạo mà thận trọng quay người, thấp giọng gọi tên con mèo của hắn, nhưng không nghênh đón thiếu niên mèo nhỏ dính người, nước mắt lưng tròng nhào vào lồng ngực như trong tưởng tượng.
Hắn chỉ nhìn thấy một tấm lưng gầy yếu.
Tấm lưng từ thiếu niên đang cuộn mình ngủ.
Bass đã ngủ từ lâu.
Lời kịch được chuẩn bị tốt bị ép thu về. Jofar nhìn chăm chú xương vai nhô ra của thiếu niên trong bóng tối, chậm rãi cau mày…