Chính vì sở hữu vẻ ngoài đáng yêu, Mật Nhiên lại càng có thêm một lý do chính đáng để được lớn lên trong tình yêu và sự bảo bọc của gia đình, dòng họ.
Dù có chỗ “chống lưng” quá mức vững chắc, Mật Nhiên trưởng thành vẫn là một cô bé ngoan ngoãn, không hề nhõng nhẽo mít ướt, tuy nhiên bản tính có chút ranh mãnh.
Kiều Mật Nhiên một tuổi, ánh mắt lanh lợi luôn chú ý xung quanh, đặc biệt vô cùng dạn dĩ vì thường xuyên được đưa ra ngoài.
Về mối quan hệ giữa hai bố con Kiều Dương và Mật Nhiên, ngày trước Hà Mật Khuê vẫn cho rằng anh nói đùa, nhưng không ngờ lời nói lại ứng với hiện thực.
Lúc Mật Nhiên tập nói, chữ đầu tiên là “ba ba” dành cho Kiều Dương, tiếp đó đến “cổ” dành cho Kiều lão gia, rồi đến “hấu” dành cho dưa hấu.
Khi Mật Nhiên lớn lên một chút, Hà Mật Khuê dạy cô nhóc cách nói chuyện có đầu có đuôi. Ví dụ như trên bàn ăn, cô nhóc muốn ăn dưa hấu, cô sẽ dạy con nói là: “Mẹ ơi, cho con dưa hấu ăn với ạ.”
Hà Mật Khuê lặp đi lặp lại thật chậm không biết bao nhiêu lần, Mật Nhiên gật đầu chắc nịch, sau đó lại nói: “Mẹ, hấu… nhăm nhăm nhăm.”
Lần khác, khi Hà Mật Khuê dạy Mật Nhiên nói xin sữa uống, cô nhóc cũng chỉ nói ngắn gọn: “Mẹ, sữa… ực.”
Đối với việc dạy con, Hà Mật Khuê hoàn toàn bó tay.
Quay về với Kiều Dương, trong nhà ai muốn động đến anh đều phải có sự đồng ý của Mật Nhiên, nếu không cô nhóc sẽ mách lại Kiều lão gia. Và dĩ nhiên, đối tượng thường bị cô nhóc “nhắm” đến nhiều nhất chỉ có thể là Hà Mật Khuê.
Cứ mỗi khi Kiều Dưỡng trực ca đêm, buổi sáng về nhà sẽ đưa Mật Nhiên lên sân thượng tắm nắng cho khỏe xương cốt. Có lần, không rõ hai bố con làm gì trên sân thượng lại phá hư mấy chậu rau sạch của bà nội, khi bị hỏi đến Mật Nhiên không thèm nghĩ ngợi liền “nhẹ nhàng” đổ thừa sang mẹ.
Vào một buổi tối như mọi khi, Hà Mật Khuê mang kiếp “mẹ ghẻ” pha sữa cho Mật Nhiên về phòng. Vừa mở cửa, bắt gặp cảnh tượng ví tiền của mình bị cô nhóc lục lấy tiền, cô liền lên tiếng và dọa: “Mật Nhiên! Con lại lấy tiền mẹ cho bố nữa phải không?”
Mải mê làm chuyện xấu bị bắt quả tang, Mật Nhiên giật mình, theo phản xạ có điều kiện vội cầm tiền một mạch chạy về phía Kiều Dương đang nằm tươi cười trên giường, nhanh chóng đu bám leo lên đệm.
Được Kiều Dương bể lên ôm vào lòng, Mật Nhiên liên xoay người lại lục túi áo túi quần anh nhét tiên via lấy được vào. Cất được tiên xong, cô nhóc khép nép trong người anh, dùng gueơng mặt vô tội lén đưa mắt nhìn trộm Hà Mật Khuê đang đi tới. Hà Mật Khuê hừ lạnh, đến gần oán trách: Ai mua sữa cho con? Ai mua quần áo đẹp cho con? Sao con toàn lấy tiền của mẹ cho bố thế hà?” Mật Nhiên không rời mắt khỏi Hà Mật Khuê, bàn tay nhà lại lén lút đặt lên túi áo pijama của Kiệu Dương để không bị cô giành lại tiên, cái miệng nhỏ chu lên giải thích: “Babi.. không có. Hà Mật Khuê vừa trừng mắt một cái Mật Nhiên lập tức mím môi xoay lại ôm cổ Kiều Dương bảo vệ, còn anh từ đầu đến cuối chỉ việc ngồi cười hưởng lợi.