Tiếu Tiểu Hiền am hiểu chiến thuật tốc độ, có yêu vật Thương Không Hạc, Ám Độ Toa bên người, xuất quỷ nhập thần. Mà Lang Lão Quân hắn lại có Đoạn Không Nhất Trượng Chu, đi chính là loại ám sát đột kích.
Phong cách chiến đấu của hai người cực kỳ giống nhau, dây dưa thật lâu. Tiếu Tiểu Hiền đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Lang Lão Quân.
– Phải sớm diệt trừ người tuổi trẻ này.
Lang Lão Quân mở hai mắt, giọng điệu đặc biệt hơi khàn khàn. Hình như là rỉ sắt, lá sắt cọ vào nhau, sát khí tỏa ra bốn phía.
Hắn cảm thấy bị uy hiếp!
Không chỉ có mình hắn có cảm giác này. Trên thực tế, trong lòng những người khác đều không thoải mái.
Trong trận chiến vừa rồi, tuy rằng bọn họ hung hăng chèn ép đám người Sở Vân, nhưng lại hoàn toàn ý thức được tiềm lực vô tận chất chứa trong người bọn họ!
– Lang Lão Quân nói không sai, mấy thằng nhãi con này không thể để sống lâu được. Phải thừa dịp bọn chúng còn chưa trưởng thành, diệt trừ hết bọn chúng. Nếu đợi sau này, sợ rằng hối cũng không kịp!
Ánh mắt Vô Thường Hầu chợt sáng lên, nói như đinh đóng cột.
– Ta đề nghị chúng ta lại hành động, cần phải giết chết đám người kia.
Linh quang của hắn thật lớn, trí tuệ dồi dào, không hổ danh là chưởng môn nhân thế lực siêu nhất lưu, sát phạt quyết đoán, lòng dạ độc ác. Sau cuộc chiến này, hắn càng thêm quyết tâm phải loại bỏ đám người Sở Vân!
– Tham Lang Vương đại nhân…
Vô Thường Hầu quay đầu nhìn về phía Tham Lang Vương, giọng điệu khẩn khoản.
Hắn biết tuy rằng Tửu Hào Vương trọng thương, nhưng dù sao cũng là Vương giả. Nếu lần này ra tay, nhất định còn phải dựa vào chiến lực của Tham Lang Vương.
– Hừ!
Tham Lang Vương lạnh lùng liếc mắt nhìn những người này, lập tức từ chối lời đề nghị này. Hắn không giao đấu với đám người Sở Vân, bản thân cũng không có lợi ích trực tiếp.
Hơn nữa, toàn bộ Long Thi Thương Mãng Thổ trong tay Tửu Hào Vương đã bị hắn đoạt được. Hắn đã đạt được mục đích của mình.
Quan trọng hơn, thương thế trên người hắn rất nặng. Nếu lại chiến đấu liều mạng với Tửu Hào Vương, cũng không thể thu được kết quả tốt. Cũng không thể tín nhiệm đám người Vô Thường Hầu, nếu mình suy tàn, kẻ đầu tiên hạ độc thủ hắn, nói không chừng chính là những người này.
– Thời gian Thế giới Long Môn mở ra có hạn, bổn vương muốn đi thăm dò tầng thứ sáu, tranh thủ tìm cách thâm nhập vào tầng thứ bảy. Muốn đi các ngươi tự đi đi, cáo từ!
Tham Lang Vương nói xong những lời này, liền bước ra khỏi sơn động, một bước lên trời rời đi. Lưu lại Vô Thường Hầu đám người nhìn nhau, bất đắc dĩ cười khổ.
Đây chắc chắn là một cơ hội tốt, có thể loại trừ đám người Sở Vân. Nhưng không biết làm thế nào, Tham Lang Vương cũng không chống đỡ nổi. Cũng phải nói rằng, liên minh của bọn hắn chỉ vì ích lợi, cũng không thể một lòng.
– Nếu như vậy, bản quân cũng đi. Có cơ hội lại hợp tác.
Thiện Quân thở dài một tiếng, cũng không lưu luyến, trở thành người thứ hai rời khỏi.
– Cáo từ.
Hắc Sơn Man Quân cũng đi theo.
– Ta quen hành động một mình.
Lang Lão Quân rất thẳng thắn, thôi động Đoạn Không Nhất Trượng Chu, lập tức biến mất.
Trong chớp mắt, liên minh này liền sụp đổ.
Vô Thường Hầu nhăn nhó mặt mày, vẻ mặt nghiêm trọng. Không hiểu sao, hắn cảm giác, nếu bỏ qua cơ hội lần này, lần sau sẽ càng khó khăn hơn.
Hắn không muốn bỏ qua, rất không cam tâm.
Mặc dù trong lòng hắn không muốn, không thừa nhận cũng không được: Nhị Lang Thiên Quân và Sở Vân gây cho hắn áp lực vô cùng to lớn.
Một lát sau, hắn quyết định —— tình nguyện buông tha cơ hội thăm dò thế giới Long Môn, cũng phải đối phó đám người Sở Vân. Bọn họ đã thế suy sức yếu, chiến lực bị hao tổn nghiêm trọng. Cũng có thành viên bị trọng thương, đi không nhanh. Đây là cơ hội tốt. Mặc
dù có Tửu Hào Vương ở bên cạnh, nhưng cũng không thể lúc nào cũng đi cùng nhau.
Khi tiến vào tầng tiếp theo, thông qua Long Môn, bọn họ sẽ phân tán. Một khi bọn họ tách ra, chính là cơ hội của Vô Thường Hầu hắn.