. . .
Lúc tốc độ lái xe của Thịnh Thế chậm lại, cũng là đang do dự có nên nhìn một chút xem rốt cuộc Hàn Thành Trì có xảy ra chuyện gì hay không.
Sau khi Hàn Thành Trì và Cố Lan San xảy ra chuyện như vậy, tình cảm anh em giữa hai người bọn họ trong nháy mắt đã cách xa.
Hai bên cũng không có ai liên lạc với ai, thỉnh thoảng anh cũng nghe được từ trong miệng của Hoa Tử và Lưu Niên tình trạng hiện giờ của Hàn Thành Trì, chỉ là cũng không cặn kẽ nhiều, có lẽ Hoa Tử và Lưu Niên biết chuyện kia, cho nên tận lực không đề cập tới ở trước mặt anh.
Thẳng thắn mà nói, nếu không phải vì Hàn Thành Trì là anh em của mình, Thịnh Thế đã sớm muốn đánh Hàn Thành Trì một trận rồi.
Bây giờ nhìn anh ta đang ở ven đường ói chết đi sống lại như thế, Thịnh Thế thật muốn bỏ đi cho xong, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn dừng xe lại, đi xuống nhìn một chút xem Hàn Thành Trì có nghiêm trọng hay không.
Vậy mà, ngay tại lúc anh tính đẩy cửa xe ra, thì thấy từ phía trước cách đó không xa Cố Lan San từ trên xe taxi chạy xuống, động tác của anh theo sát sau đó liền rụt trở về.
Nói không ra đáy lòng mình rốt cuộc có cảm giác như thế nào, thật ra thì cục diện như thế, anh đã có chuẩn bị tâm lý từ sớm rồi.
Hiện tại Cố Ân Ân gả cho người khác, anh thả cô tự do, Cố Lan San thích Hàn Thành Trì như vậy, lúc trước Hàn Thành Trì lại kìm lòng không đậu hôn cô, bọn họ đi cùng một chỗ, hình như không có chuyện gì đáng kinh ngạc.
Thịnh Thế thật sự có một loại xúc động, muốn xuống xe, bắt Cố Lan San đi, dẫn cô cách xa Hàn Thành Trì ra, tốt nhất cả đời không gặp gỡ.