Hàn Thành Trì uống đến say mèm, toàn thân đã không còn có hơi sức, bị Cố Ân Ân đẩy một cái như vậy thì anh nghiêng ngả ngã trên mặt đất.
Lúc này Cố Ân Ân mới nhanh chóng chỉnh sửa lại y phục của mình một chút, cũng không thèm nhìn Hàn Thành Trì một cái, đã nện giày cao gót rời đi.
Hàn Thành Trì ngồi chồm hỗm trên mặt đất, trên mặt biểu hiện có chút mờ mịt, anh nhìn bóng lưng Cố Ân Ân, hai mắt mở trừng giống như có phần tỉnh táo, sau đó từ từ đứng lên, lảo đảo say đi ra khỏi Kim Bích Huy Hoàng.
…
…
Tối nay Cố Lan San có một hoạt động, cho nên cô chọn Kim Bích Huy Hoàng, bởi vì ngày mai còn phải đi làm, cho nên kết thúc có phần sớm.
Tối nay Thịnh Thế vừa vặn cũng ở Kim Bích Huy Hoàng, cùng Hạ Phồn Hoa uống chút rượu, đến hơn mười giờ, anh và Hạ Phồn Hoa mỗi người một ngả, ai về nhà nấy
Cố Lan San cùng nhóm bằng hữu ấn thang máy, đợi một phút, thang máy mới đến, mở cửa, mọi người rối rít đi vào bên trong.
Phòng Thịnh Thế ở gần thang máy, anh đẩy cửa ra, nghiêng đầu, thúc giục Hạ Phồn Hoa sau lưng nhanh lên một chút.
Cố Lan San là người cuối cùng bước vào thang máy, chân cô vừa mới bước vào thì Thịnh Thế và Hạ Phồn Hoa từ trong phòng đi ra.
Hai người Thịnh Thế và Hạ Phồn Hoa vai kề vai đi tới trước cửa thang máy, Cố Lan San đứng ở cửa thang máy, lúc thang máy vừa vặn chậm rãi đóng lại, Hạ Phồn Hoa tay mắt lanh lẹ giơ lên, ấn nút thang máy một cái………