Một màn sáng bao phủ quanh hắn.
Một giây kế tiếp, hắn biến mất trước mặt mọi người.
Con chó đen đi tới, thở dài nói: “Thật ra thì một câu nhận định cuối cùng… Tôi vốn không muốn nói cho cô, nhưng nhận định của Thần, tôi phải truyền đạt cho trọn vẹn.”
Anna vội vàng hỏi: “Đại nhân, câu cuối cùng là gì?”
“Nếu như chết ở thế giới kia, thì ngay cả linh hồn cũng không còn tồn tại nữa.”
Anna cắn môi, cẩn thận hồi tưởng lại mọi chuyện xảy ra gần đây. Cô đột nhiên hỏi Diệp Phi Ly: “Tô Tuyết Nhi đâu? Sao không thấy cô ấy đâu vậy?”
Diệp Phi Ly trộm liếc sang Trương Anh Hào.
Trương Anh Hào suy nghĩ một hồi, nói: “Nói đi.”
Diệp Phi Ly do dự hỏi: “Có thể nói không?”
“Không sao hết.” Trương Anh Hào nhìn Anna, cảm khái nói: “Ngay cả tính mạng của mình cô ấy cũng bỏ ra, đặt vào người Cố Thanh Sơn, tôi nghĩ chúng ta không nên giấu bất kì chuyện gì liên quan đến Cố Thanh Sơn với cô ấy nữa.”
Diệp Phi Ly liền nói chuyện của Tô Tuyết Nhi ra.
Ngay cả khi giết chết Giáo Hoàng, chuyện về cuộn giấy kia cũng kể hết.
Anna nghe xong liền im lặng suy tư.
Trương Anh Hào trở về biệt thự, lấy ngọc giản ra, đưa cho Anna.
“Đây là cái gì?”
“Đây là công pháp tu hành mà Cố Thanh Sơn chọn lựa cho cô, cậu ấy sợ rằng sẽ có lúc mình không ở đây, nên để lại ở biệt thự, dặn dò chúng tôi có cơ hội thì đưa cho cô.”
Con chó đen nhảy lên, nhận lấy ngọc giản.
“Phương pháp như này… Ừm… Chuyên hấp thụ sức mạnh của đất trời để tăng cường bản thân, cũng là pháp môn tăng mức độ hấp thu sức mạnh của cơ thể.”
“Cũng được xem là đồ tốt, có lợi rất nhiều với kỹ nghệ của cô, uy lực thần kỹ Tử Vong của cô sẽ tăng lên gấp bội.” Chó đen bình luận.
Diệp Phi Ly không nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ không phải dùng mấy pháp môn tu hành là đủ rồi sao? Còn phải tu luyện học thêm những kỹ nghệ khác ư?”
Con chó đen khinh thường nói: “Lời này lại không chuyên môn rồi. Cậu xem, giống như thằng nhóc vừa đi mất lúc nãy ấy, hắn vẫn luôn dùng kỹ nghệ kiếm đạo để giải phóng lực lượng của mình.”
Diệp Phi Ly nhức đầu nói: “Nói như vậy, ngoài tu hành ra tôi còn phải tìm vài thuật pháp tấn công lợi hại nữa sao…”
Chó đen không trả lời, mà chỉ giao ngọc giản vào tay Anna.
“Khuyển Thần đại nhân.” Anna gọi.
“Hử?”
“Tôi… đã nghĩ xong rồi.”
“Cô chắc chắn?”
“Đúng vậy, tôi phải trở nên mạnh mẽ, mới có thể đuổi theo nhịp bước của anh ấy, mới có thể đối diện với Tô Tuyết Nhi.”
Con chó đen dường như nở một nụ cười, sau đó thấp giọng đọc thần chú. Chỉ thấy hình dáng của nó dần dần cao to lên, cuối cùng bằng cả toà nhà ba tầng. Giọng nói của nó trở nên vang dội mà nghiêm túc, giống như thần linh đang tra hỏi phàm nhân.
“Ta muốn hỏi cô một lần nữa, sau khi cùng ta đến nơi đó, cô sẽ hoàn toàn trở thành sứ đồ của Thần Chết, không bao giờ được thờ phụng những thần linh khác nữa. Cô có chắc chắn mình muốn đi không?”
“Tôi nhất định phải đi.” Anna nói.
Chó đen chăm chú nhìn cô một lúc rất lâu: “Mặc dù thời gian chúng ta quen biết không lâu, nhưng tư chất của cô đúng là tốt nhất trong số những người ta đã từng gặp trong mấy ngàn năm qua.”
“Mấy ngàn năm nay ngài vẫn luôn ngủ mà.”
“Dài dòng! Lên đây đi!” Con chó đen bực bội nói.
Anna lập tức nhảy lên lưng nó. Cô đứng trên lưng con chó đen tuyền khổng lồ, nhìn đám người Trương Anh Hào cùng Diệp Phi Ly, nói: “Nếu như anh ấy trở lại, hãy nói tôi đã đi tu hành là được.”
Chỉ một thoáng sau, trên người con chó bừng lên từng ngọn lửa hừng hực màu đen. Thân hình nó động một cái, lập tức nhảy lên giữa không trung, chạy về phía bầu trời xa xôi.
Valrhona lớn tiếng nói: “Chờ một chút! Anna, Thánh quốc vẫn chờ con về điều hành!”
Thân hình chú chó đen hơi dừng lại ở giữa không trung.
“Xin lỗi, cô, thù của cha dù sao cũng đã báo rồi, con đã không còn ràng buộc gì nữa, chuyện quốc gia xin kính nhờ vào cô.” Anna nói: “Thế giới hiện tại, chỉ có mạnh mẽ mới có thể bảo vệ tâm nguyện của mình. Con đi trước đây.”
Con chó đen lại tiếp tục bay về phía bầu trời.
“Rốt cuộc nó đi đâu vậy?” Valrhona vội vàng hỏi.
Giữa không trung, một hang động đen tối đang rực cháy mở ra, con chó nhảy một bước vào trong đó.
Thân hình nó hoàn toàn biến mất, chỉ để lại một câu nói còn vang vọng mãi trên bầu trời.
“Thế giới mà Thần Chết ở.”
Trên bầu trời, hang động đen tối rực cháy ấy dần dần biến mất. Bóng dáng của Anna cùng và con chó đen khổng lồ đã sớm biến mất ở trong đó, cũng chẳng biết đã đi đến phương trời nào.
Nhưng sau đó lại có một chiếc chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ từ trên trời bay xuống.
Liêu Hành trở lại rồi.
“Thật là một trận chiến hùng tráng mà thần kỳ, tôi đã chứng kiến toàn bộ quá trình trên không trung!” Ông ta lớn tiếng hô lên.
“Ông là nhà khoa học, ông cảm thấy tiếp theo chúng ta nên làm gì?” Trương Anh Hào hỏi.
“Tu hành! Nhất định phải tu hành! Tôi đã quyết định rồi, sẽ coi tu hành như một hạng mục nghiên cứu chủ chốt.” Liêu Hành nói.
“Đúng vậy, tôi cũng phải cố gắng tu hành.” Diệp Phi Ly thở dài nói.
Tổng thống suy xét một lúc, nói: “Chúng ta phải khiến mỗi người trên thế giới đều nhanh chóng tiến vào trạng thái tu hành. Như vậy, ngộ nhỡ tương lai có tai hoạ gì, mọi người đều có thể tự cứu lấy mình.”
“Đúng là nên làm vậy, chúng ta phải ban hành một điều lệ.” Valrhona đồng ý nói.
Bỗng nhiên, Vong Xuyên Ly Hồn Câu hiện ra từ trong hư không. Đằng sau thanh thần khí của Hoàng Tuyền này, mấy chục binh khí khác cũng đang lặng lẽ lơ lửng giữa không trung.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: “Xin mọi người yên tâm, sau khi thế giới dung hợp, binh khí Hoàng Tuyền bọn ta cũng sẽ tới giúp.”
“Còn có bọn ta nữa, bọn ta sẽ đảm bảo bình yên cho thế giới này.” Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói. Ở sau lưng nó, từng cỗ máy muôn hình muôn vẻ không ngừng xuất hiện.
“Xem ra thế giới sau này sẽ trở nên rất kỳ diệu.” Liêu Hành nói với vẻ cực kỳ hứng thú.