Đúng vậy, tại sao tôi lại quên những điều này!
Tôi vội vàng dùng máy chụp ảnh chụp những chữ Mãn kia lại, sau đó truyền cho Từ Khánh Vĩ. Rất nhanh, Từ Khánh Vĩ đã có kết quả phiên dịch cho tôi: “Cửa truyền tới trái đất”.
Cửa truyền tới trái đất? Tôi và Ngô Huỳnh Huỳnh đều không hiểu được năm chữ này, vậy thì đồ hình tam giác kia sẽ truyền tới nơi đâu?
“Ha hả, câu này thực đúng với câu mà Stephan đã nói, hiểu được bí mật của chiếc nhẫn này, thì có thể đạt tới đỉnh của thế giới!”
Ngô Huỳnh Huỳnh lắc đầu cười nói:
“Nhưng mà em nghĩ, nó có liên quan tới vấn đề này không?”
“Người cổ xưa thường hay mê tín, họ lập đàn tế thiên, hoàng đế mỗi ngày đều tới cầu phúc, nhưng tai nạn hàng năm vẫn có!”
Tôi nói:
“Có thể đây là cái mật thất mà triều đình phong kiến năm đó xây dựng lên!”
Tôi nghĩ tới câu mà Stephan nói, cái gì mà lễ vật của người ngoài hành tinh, có lẽ chỉ là bọn nịnh hót với Từ Hi nói như vậy! Tôi không phủ thời cổ đại có rất nhiều người có tay nghề giỏi, nhưng mà thời hiện đại này cũng thiếu gì!
“Cũng không thể hoàn toàn nói là mê tín, vì cái kỹ thuật ở đây, hiện giờ khoa học còn chưa đạt tới được!”
Ngô Huỳnh Huỳnh nghe xong câu nói của tôi, suy nghĩ một chút nói.
“Em nói cũng đúng, hiện tại khoa học không giải thích được, thế nhưng còn có rất nhiều điều chưa giải thích được, ví dụ như dị năng của anh!”
Tôi nói.
“Được rồi, bị anh nhắc tới, nên em mới nhớ tới một chuyện! Anh nói cái hình tam giác này, có phải là một Truyền Tống Trận hay không? Giống như năng lực Thuấn Di của anh đấy!”
Ngô Huỳnh Huỳnh đột nhiên nói.
Câu nói của Ngô Huỳnh Huỳnh làm cho linh cảm của tôi lại hiện lên, cái tử cửa vào này có rất nhiều ý nghĩa, mà truyền tống trận thì lại càng có nhiều khả năng hơn!
Nếu quả thực là như vậy, thì đồ hình tam giác này thông tới nơi nào? Chẳng nhẽ có một thế giới khác?
Do dự trong chốc lát, tôi đã quyết định, đó là lấy bản thân mình ra thử nghiệm một chút!
“Anh chuẩn bị thử một chút xem nó rốt cục là thứ gì!”
Tôi hết sức nghiêm túc nói.
“Anh muốn đích thân thử nghiệm?”
Ngô Huỳnh Huỳnh kinh hãi:
“Đùa cái gì vậy, có biết trong cái này có thứ quỷ quái gì đâu!”
“Nếu đã đến nơi này, biết có thứ này tồn tại, mà anh lại không thử một chút, thì lòng anh không thể nào yên được!”
Tôi cũng nói thật, đôi khi lòng hiếu kỳ có thể làm con người ta mê muội.
“Vậy anh cũng không thể đem tự mình ra mà làm thí nghiệm! Có thể lấy những con chó, con mèo ra làm thí nghiệm, sau đó gắn camera lên chúng!”
Ngô Huỳnh Huỳnh đề xuất.
“Không nói tới chuyện những con vật đó có thể khởi động truyền tống trận hay không, cho dù có thể rời đi, thì nó có thể trở lại hay không?”
Tôi lắc đầu nói:
“Hơn nữa, có khi nó lại mang lại hiệu quả ngược lại!”
Lý do đó của tôi cũng gượng ép, nhưng Ngô Huỳnh Huỳnh đã hiểu, tôi đã hạ quyết tâm! Đã như vậy, Ngô Huỳnh Huỳnh cũng không thể nói gì hơn.
“Vậy thì em đi cùng với anh, cho dù chết, chúng ta cũng chết chung một chỗ!”
Ngô Huỳnh Huỳnh nhìn tôi, nói ra quyết định của mình.
“Nghe lời anh đi, anh với em không giống nhau! Khi có vấn đề gì, anh còn có dị năng hộ thể, còn em lại không!”
Tôi nghe xong, lập tức lắc đầu!
“Thật sự không được hay sao?”
Ngô Huỳnh Huỳnh đã biết là tôi không đồng ý, nhưng vẫn không từ bỏ ý định, nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“Anh hứa với em là anh sẽ cẩn thận! Kỳ thực, đây chỉ là một thí nghiệm mà thôi chưa chắc đã có nguy hiểm!”
Tôi cười nói.
“Vậy thì anh phải cẩn thận, nếu như gặp điều gì không tốt vậy thì đáp ứng em là trở về ngay lập tức, có được không?”
Ngô Huỳnh Huỳnh thở dài, u oán nói.
Nhưng trong lòng nàng cũng đã có quyết định, nếu như tôi không trở lại, thì nàng cũng truyền tống theo tôi vào trong đó.
“Được, anh hứa với em, cho dù thế nào, anh cũng trở lại. Nhớ kỹ, lão công của em là mạnh nhất, anh sẽ không có chuyện gì!”
Tôi gật đầu, chậm rãi đi tới đồ hình tam giác…
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 554: Truyền Tống Trận