Bắt đầu từ bây giờ, mọi người tu hành sẽ dễ dàng lên cấp hơn.
Mặt đất bắt đầu khẽ chấn động.
Thật ra, khắp nơi trên thế giới đều đang chấn động.
Bỗng nhiên, từng hàng chữ đom đóm nhỏ xuất hiện trên võng mạc của hắn.
[Thay đổi bề ngoài của thế giới đã kết thúc.] [Quy tắc nội bộ của hai thế giới sắp bắt đầu dung hợp.] [Sự hoà trộn của quy tắc nội bộ sẽ sinh ra làn sóng dao động mạnh mẽ của căn nguyên thế giới.] [Ngài hãy rời khỏi thế giới này trong vòng mười phút, để tránh cho dòng thời gian của riêng ngài không bị ảnh hưởng bởi nguyên lực mất ổn định.]Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn, lần trước khi loại tình huống này xuất hiện là lúc trò chơi Người Bất Tử chuẩn bị ập đến. Lúc ấy, hắn không thể không tránh đến thế giới Tu Hành.
“Tại sao lại như thế? Tại sao mỗi lần thế giới xuất hiện sự mất ổn định trên diện rộng, tôi đều phải tránh đi?” Hắn không nhịn được hỏi.
Hệ thống giải thích: [Ngài cùng tôi đều lén quay trở lại nơi này từ ngày cuối cùng của tận thế, cho nên xét về dòng thời gian, chúng ta hoàn toàn khác với những sự tồn tại khác.]
[Một khi quy tắc của thế giới xảy ra biến hóa lớn, sự rối loạn về thời không vốn có trên người ngài sẽ bại lộ ra, giống như trăng sáng lên cao, hấp dẫn thần và ma mạnh nhất đến đây xem xét.] [Bọn chúng vô cùng có hứng thú với chuyện này.]Cố Thanh Sơn trầm tư nói: “Nhưng tôi đã từ bỏ kí ức về Kiếm Tiên, không phải tôi đã hoàn toàn trọng sinh rồi sao?”
[Quả thật như vậy, nhưng làn sóng thời không hỗn loạn trên người ngài chỉ dần dần biến mất, chứ không thể ổn định hoàn toàn.]“Muốn hoàn toàn ổn định nó phải mất bao lâu?”
[Nhanh thì một tháng, chậm thì nửa năm.]Cố Thanh Sơn thở phào.
Chỉ cần có thể ổn định lại là được, nếu không, một khi thế giới xảy ra biến hóa dữ dội gì, hắn lại phải tránh đi chín mươi dặm, loại cảm giác này thật sự không hề tốt chút nào.
Trên giao diện thao tác Chiến Thần lại xuất hiện hai hàng chữ đom đóm nhỏ.
[Chúng ta sắp đến con đường thời không thông giữa thế giới Thần Võ và một thế giới chưa xác định được.] [Còn lại chín phút nữa, mời chuẩn bị sẵn sàng.]Cố Thanh Sơn gật đầu một cái, hắn nhìn sang những người bạn đồng hành bên cạnh mình, hắng giọng rồi nói: “Tôi có một số việc muốn nói với mọi người.”
…
Cố Thanh Sơn dùng mất mấy phút, lấy một phương thức mà mọi người đều có thể hiểu được để kể lại những chuyện của mình một lượt, ngoại trừ việc hắn trọng sinh.
“Vậy tức là, thật ra cậu có năng lực đi đến một thế giới khác?” Tổng thống hỏi.
“Đúng, tất cả công pháp tu hành đều là do tôi mang từ thế giới kia về.” Cố Thanh Sơn nói.
“Trong thế giới kia, anh được coi là trình độ gì?” Diệp Phi Ly hỏi.
Trong đầu Cố Thanh Sơn hiện lên bóng dáng của Bách Hoa tiên tử.
“Ngoài sư phụ tôi ra, có lẽ là đến tôi rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Khá tốt khá tốt.
Cái tên hung dữ mạnh mẽ này, ngay cả thế giới Hoàng Tuyền đều bị hắn khuấy đảo cho long trời lở đất, cuối cùng còn hãm hại được cả Thiên thần. Nếu như nhân vật như Cố Thanh Sơn mà vẫn không tính là gì ở một thế giới khác, vậy thì áp lực trong lòng mọi người sẽ vô cùng lớn.
Có điều, mọi người mới vừa mới bình tĩnh lại chưa được bao lâu thì đã nghe thấy Cố Thanh Sơn lên tiếng.
“Mấy người nhắc mới nhớ, vừa rồi tôi quên không nói, thật ra thì còn có một thế giới khác nữa. Tính ra bọn họ mạnh hơn thế giới Tu Hành gấp mấy lần. Tu vi Hoá Thần hậu kỳ của tôi đây, có lẽ chẳng tính là gì cả.”
Còn có một thế giới khác!
Mọi người đều kinh hãi.
Trương Anh Hào thận trọng hỏi: “Bọn họ mạnh như nào?”
“Đã từng có một người, muốn luyện hoá cả một thế giới rồi đem đi.”
Trương Anh Hào không biết nói gì hơn.
Cố Thanh Sơn lại giải thích: “Trên Hoá Thần là Phong Thánh, Phong Thánh là mạnh nhất trong thế giới Tu Hành, nhưng ở một thế giới khác, trên Phong Thánh còn có bốn đại cảnh giới nữa là Thần Chiếu, Thiên Kiếp, Thái Hư và Huyền Linh. Người muốn luyện hoá thế giới rồi đem đi ấy, chỉ mới là cảnh giới Thiên Kiếp, nhưng sau đó đã đạt đến Thái Hư cảnh.”
Lần này, tất cả mọi người đều không nói ra lời.
Cố Thanh Sơn liếc qua giao diện Chiến Thần, chỉ còn lại ba phút.
Hắn vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc nên giải thích sự ra đi của mình như thế nào.
Lúc này, hắn rốt cuộc đã nghĩ ra một cách giải thích hợp lý.
“Hai thế giới đang dung hợp, rất có thể sẽ có sự tồn tại vô cùng lớn mạnh đang theo dõi thế giới chúng ta. Bởi vì có tấm màn bảo vệ thế giới nên bọn họ không thể đi vào, nhưng bọn họ lại phát hiện ra được tôi có năng lực qua lại giữa hai thế giới.”
“Vậy thì sao? Bọn họ sẽ đến bắt anh ư?” Anna vội vàng hỏi.
“Yên tâm.” Cố Thanh Sơn cho cô một ánh mắt trấn an: “Chỉ cần trong khoảng thời gian khi hai thế giới dung hợp này, tôi tránh đến một thế giới khác là không bị phát hiện nữa.”
“Nói cách khác, bây giờ anh phải đi?” Anna không nhịn được hỏi. Cô bắt lấy tay Cố Thanh Sơn, nắm thật chặt.
Cố Thanh Sơn nói: “Còn hai phút nữa là tôi phải đi rồi, nhưng không sao hết, tôi sẽ trở lại.” Nhìn vào đôi mắt của Anna, Cố Thanh Sơn lại bổ sung thêm một câu: “Yên tâm đi, tôi sẽ không có chuyện gì đâu.”