Lão giả này trên đầu có một chiếc sừng rồng, Vân Thiên Hà cũng không có ấn tượng gì về lão, lúc trước trên Yên Liên Phong của Hạ Gia Lạp Sơn cũng chưa từng thấy qua, cho nên trong lòng cảm thấy có phần ngạc nhiên, bèn dùng Vi Quang Chi Nhãn kiểm tra qua.
Nhưng sau khi kiểm tra, Vân Thiên Hà không khỏi động dung.
Chỉ thấy hình ảnh lão giả này sau khi được tinh thần phản chiếu, dĩ nhiên lại tỏa ra một loại bạch quang tinh khiết, nói lên hắn thân mang khí vận của tạo hóa Thánh Đạo khá mạnh mẽ.
Lúc này, lão giả kia tiến lên chào đón, sau khi hành lễ cùng Vân Thiên Hà, bèn dùng một thanh âm có phần trúc trắc nói:
– Các hạ, xin để tiểu lão nhi Cổ Kỳ dẫn đường cho ngài!
Nói xong, hắn đưa tay ra hiệu rồi đi trước một bước.
Vân Thiên Hà theo ở phía sau, vẫn cảm thấy hiếu kỳ, bèn nói:
– Cổ Kỳ tiền bối, ngươi…
Chưa dứt lời, Cổ Kỳ bỗng dừng lại, xoay người nói:
– Các hạ, xin chớ dùng tôn xưng tiền bối, bằng không đó chính là tộc ta bất kính đối với ngài, các hạ xin cứ gọi tên tiểu lão nhi là được!
Vân Thiên Hà nhìn thấy bộ dáng Cổ Kỳ nghiêm tục, liền gật đầu, vừa bước đi vừa nói:
– Cổ Kỳ, ta thấy ngươi mang theo Thánh Đạo khí vận, vì sao lại chưa được hóa rồng?
Cổ Kỳ dẫn Vân Thiên Hà rẽ sang một đường, sau khi đi thêm một đoạn, phụ cận liền xuất hiện một hồ nước trong xanh như ngọc, chỉ thấy nơi này đã neo sẵn một chiếc thuyền hình thức cổ quái, vô cùng mỏng manh, tựa như một chiếc lá cây. Cổ Kỳ sau khi lên thuyền, liền ra hiệu cho Vân Thiên Hà lên theo.
Vân Thiên Hà đứng trên chiếc thuyền nhỏ, phát hiện mặt hồ cũng không phát sinh rung động nhỏ nào, mà chiếc thuyền tựa như một đám mây, dẫm lên cảm thấy rất bềnh bồng nhẹ nhàng, cũng không cần người chèo lái, chiếc thuyền liền tự động trôi đến bờ bên kia hồ nước.
Thuyền trôi trên mặt hồ, chẳng qua cũng chỉ tạo ra một làn sóng gợn, vô cùng nhẹ nhàng an tĩnh.
Lúc này Cổ Kỳ mới trả lời vấn đề Vân Thiên Hà vừa hỏi:
– Các hạ, tiểu lão nhi chính là hậu đại của long nhân bị giáng xuống nơi đây kết hợp cùng với giao nhân mà ra, cho nên huyết thống không thuần khiết, vô pháp hóa rồng. Đáng lẽ chúng ta đời đời ẩn cư nơi này, được Tạo Hóa Thần Điện bảo hộ để có cuộc sống yên ổn. Lần này thần điện hiển hiện, lại trải qua Cực Địa Thánh Hoàng bệ hạ khai đạo sau đó giữ lại, cùng với hậu duệ của Bích Vân gia tộc cùng nhau thủ hộ nơi đây, mong được giải thoát!
Vân Thiên Hà biết, phàm là người có Thánh Đạo khí vận, đều thuộc về Cực Địa Thánh Hoàng quản lý trông nom, Cổ Kỳ nói như vậy cũng hợp tình lý, sự giải thoát mà bọn họ đang mong đợi, chính là một loại giải thoát về tâm linh.
Khi đang nói chuyện, chiếc thuyền nhỏ đã đến được bờ bên kia.
Cổ Kỳ dẫn Vân Thiên Hà rời thuyền, sau khi vượt qua một mảng thạch lâm dây leo vờn quanh, Vân Thiên Hà nhạy bén phát hiện hai bên trái phải đều có hai động quật, vài đôi mắt rất có uy thế đang chăm chú nhìn vào hắn.
Vân Thiên Hà quét mắt nhìn qua, có thể thấy được sát bên mép động quật lộ ra chiếc đuôi rồng đầy lân phiến lục sắc. Đây hẳn là mấy con Độc Long vẫn đóng giữ tại nơi này.
Muốn tới được Tạo Hóa Thần Điện phải trải qua quá trình tương đối rườm rà, đoạn đường này phòng vệ vô cùng nghiệm mật. Khi Cổ Kỳ dẫn Vân Thiên Hà rời khỏi thạch lâm là đã tiến vào chỗ sâu nhất trong cốc, hắn vẫn chưa thấy được bóng dáng của Tạo Hóa Thần Điện.
Sau khi rời khỏi thạch lâm, vị trí sườn núi phía trước có hai con đường bắt chéo nhau, Cổ Kỳ sau khi dẫn Vân Thiên Hà tới nơi này liền dừng lại.
Chỉ thấy phía bên trái trên giao lộ giữa hai con đường hướng về phía sườn núi xuất hiện một lão giả làm da màu xanh, trên da có một tầng hoa văn, chòm râu hoa râm, dánh vẻ già nua, bất quá trên đầu lão giả có một đôi sừng rồng màu bích lục trong suốt vô cùng bắt mắt.
Đợi sau khi lão giả tới gần, Cổ Kỳ bèn giới thiệu:
– Các hạ, vị này chính là sứ giả dẫn đường phụ trách tiếp dẫn ngài tới thần điện, cũng chính là vị trưởng lão duy nhất của Bích Vân gia tộc có mặt tại đây, trưởng lão Hi Đề!
Hi Đề dường như biết rõ Vân Thiên Hà, sau khi hành lễ, bèn nói:
– Các hạ, các phương tới đây đã chờ tại thần điện, mời theo lão long đi vào thôi!
– Làm phiền Hi Đề trưởng lão rồi!
Vân Thiên Hà khách khí nói một câu, liền cáo biệt Cổ Kỳ, theo sau Hi Đề tiến tới sơn đạo phía bên trái.
Trên đường đi lên, Vân Thiên Hà quan sát vị long nhân trưởng lão của Bích Vân gia tộc, chỉ thấy lão long nhân này toàn thân lộ ra một cỗ khí tức tang thương, bèn nói:
– Hi Đề trưởng lão, Bích Vân gia tộc bởi vì Thiên Nguyên Chi Thụ mà bị trục xuất, việc này ta đã được nghe nói, chẳng qua có một chuyện ta vẫn không rõ, sau khi Thiên Nguyên Chi Thụ héo rũ, Di Sinh Giới có còn Thiên Nguyên Chi Thụ hay không?
Nghe thấy lời này, thân thể Hi Đề khẽ run lên, thần sắc nhất thời buồn bã, nói:
– Đáng lẽ lão long không muốn nói, nhưng các hạ đã hỏi, lão long cũng không giấu diếm, Thiên Nguyên Chi Thụ chính là một loại Thần Thụ đoạt quyền của thiên địa tạo hóa, chưa kể đến Thiên Nguyên Chi Quả nó kết ra là hiếm thế trân bảo diệu dụng vô cùng, mà sự sinh diệt của nó, trực tiếp liên quan đến tạo hóa khí vận của chúng sinh Di Sinh Giới. Lúc trước khi Thiên Nguyên Chi Thụ héo rũ, là bởi vì hai đại cao vị Long Tộc cùng với chủng tộc của họ nhiều lần phá hủy phong ấn hư giới, cứ thế khiến cho khí vận Long Tộc dần mất đi, mệnh lý của Long Tộc giảm mạnh, vì bảo vệ bí mật này, bọn họ liền hi sinh Bích Vân gia tộc.
Kỳ thực sau khi chúng ta hạ giới, phát hiện nơi này cũng có thể sinh trưởng Thiên Nguyên Chi Thụ, lúc này chúng ta mới biết được, không chỉ có khí vận Long Tộc bị xói mòn, mà là khí vận của cả Di Sinh Giới cũng bị xói mòn. Vì để thoát khỏi khốn cảnh này, bọn họ liền mưu đồ muốn đạt được khí vận của vùng đất khởi nguyên Long Tộc khi xưa, cho nên mới một mực thực thi kế hoạch nô dịch vùng đất khởi nguyên này. Nhưng hôm nay Tạo Hóa chi chủ xuất hiện, Tạo Hóa Thần Điện cũng hiển hiện, âm mưu của các tộc trên Di Sinh Giới kia nhất định sẽ không thực hiện được!
Khi đang nói chuyện, Vân Thiên Hà đã theo Hi Đề đi một đoạn đường rất dài, đến được đầu còn lại của sơn đạo, Vân Thiên Hà đột nhiên thấy tầm nhìn trước mắt mình chợt mở rộng.
Dưới chân đã không còn đường, mặt còn lại của sơn cốc nơi này là một vách đá dựng đứng, phía dưới có một hồ nước sâu rộng gần nghìn thước, Vân Thiên Hà lúc này nhìn về phía trước, đó là một tòa viễn cổ điện phủ to lớn đồ sộ, huyền phù ở giữa không trung, tầng bên ngoài bao phủ bởi một luồng quang huy thần bí.
Trong lòng Vân Thiên Hà rung động, đây chính là Tạo Hóa Thần Điện sao?