“Là con gái chứ. Em hành hạ trẻ con cũng được nhưng chờ sinh ra rồi hành hạ sau được không, bây giờ em đừng giày vò bản thân mình mà.
“Ngôn Minh Phúc, anh biến ngay”
“Được được được, con gái nuôi, con chăm sóc mẹ con giúp bố nhé.”
Mặc dù không cam lòng nhưng Ngôn Minh Phúc vẫn vác khuôn mặt xám xì xì rời đi vì ông ấy chỉ sợ Thẩm Thanh bị động thai.
Hứa Trúc Linh nhìn bụng dưới phẳng lì của Thẩm Thanh bằng ánh mắt có phần giật mình, cô.
không ngờ ở đó lại đang chứa một sinh linh bé bỏng “Mẹ, mẹ có thai từ lúc nào vậy ạ?”
“Mẹ và Ngôn Minh Phúc vẫn chưa có một đứa con chung nào cả nên mẹ cứ canh cánh chuyện này trong lòng mãi. Thế nên mẹ lén giấu hết những thứ có thể phòng tránh thai đi rồi đến bệnh viện tháo vòng, cuối cùng cũng có một đứa rồi. Bác sĩ nói rằng mẹ cũng không còn trẻ trung gì nữa nên chắc đây là cơ hội có thai cuối cùng rồi. Lúc đầu mẹ không định để quá nhiều người biết chuyện này đâu, nhưng mà… Con nhìn vẻ khấn trương, căng thẳng của Thiện Ngôn Minh Phúc đi, mẹ còn giấu thế nào được nữa?”
“Mẹ sợ con cả của bố nuôi trở về đúng không ạm “Đến bây giờ thì Ngôn Phúc Lâm vẫn chưa biết chuyện này đâu, mẹ cũng không thể mở miệng nói chuyện này cho thẳng bé nghe được.
Mẹ không muốn nó biết rằng nó có một người bố như thế. Tự nhiên lại phải đề phòng vì mẹ cũng không biết thẳng bé sẽ gây ra những chuyện đi: cưồng như thế nào nữa” Thẩm Thanh lắc lắc đầu, trông mặt bà ấy có về mệt mỏi “Vậy mẹ định làm như thế nào đây ạ? Mang thai là chuyện kéo dài tận gần mười tháng đó ạ”
“Cứ từ từ xem sao vậy, không gấp gáp làm gì, đứa bé này có ở bên bố mẹ được hay không thì còn phải xem duyên phận thế nào đã. Dấu sao ở tuổi này thì mẹ cũng được coi là một bà bầu lớn tuổi rồi còn gì”
“Mọi chuyện sẽ bình an vô sự thôi mà, cục cưng bé bỏng chắc chắn sẽ rất xinh vì bố mẹ nuôi ủa con người nào trông cũng hút mắt nhìn vậy lứa Trúc Linh nói bảng giọng chân thành, cô xoa xoa bụng của Thấm Thanh theo bản năng.
Vừa mới có thai chưa được một tháng nên bụng dưới của Thẩm Thanh vắn còn rất phẳng, sờ vào cũng không có cảm giác gì cả. Bên trong.
khoang bụng nhỏ nhắn như thế này là một sinh linh bé bỏng đang dần thành hình, đúng là không thể tin nổi mà.
Hứa Trúc Linh cũng không dám để Thẩm Thanh đi đi lại lại nên cô đi lấy đồ ăn và thức uống cho bà ấy. Có thể là do đang mang thai nên bà ấy cũng thèm ăn hơn nhiều.
Lúc Hứa Trúc Linh chạy đi bưng đồ ăn về thì đụng phải Ngôn Minh Phúc, trông ông ấy thần bí vô cùng.
“Trúc Linh đó hả, đang mang thai nên tính cách của mẹ nuôi con nóng nảy lảm, ngày đầu thì bố hầu hạ hoàng hậu còn bây giờ thì chuyển sang hầu hạ cụ lớn rồi đấy”
“Con cũng muốn chúc mừng bố nuôi sắp lên chức bố nhé, phụ nữ mang thai vất vả lắm nên tất nhiên là chồng phải cưng chiều hơn một chút rồi”
“Bố chiều chứ, chiều lắm nhưng bây giờ mẹ con không đi làm nữa mà ở nhà dưỡng thai rồi, mà bố và Ngôn Phúc Lâm thì lại không thể chăm sóc Thẩm Thanh thường xuyên được, thế nên vẫn cần con phải đi qua đi lại giữa hai nhà nhiều nhé.
Nếu Thẩm Thanh muốn ra ngoài thì con đừng để cô ấy đi một mình nhé, cứ đi theo cho bố. Bố giao tình yêu cả đời này của bố cho con đấy, thế nên giúp bố để ý, chăm sóc cô ấy thật tốt nhé?”
“Chỉ cần một câu của bố nuôi thôi là chắc chẵn con gái sẽ thường xuyên đi qua đi lại giữa hai nhà để giúp đỡ rồi ạ”
“Vậy con có thể không nói cho Cố Thành Trung biết mà cứ tự mình đến chăm sóc Thẩm Thanh được không?”
“Tại sao ạ?” Hứa Trúc Linh cảm thấy khó hiểu.
“Ai da, nếu nói cho cậu ấy biết thì cậu ấy sẽ nghĩ là bố đang cố tình tạo cơ hội cho con và Ngôn Phúc Lâm, bố không muốn bị cậu ấy oán hận đâu, con hiểu không?”
“À, hóa ra là vậy ạ” Hứa Trúc Linh cũng không suy nghĩ nhiều, cô cũng nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản thế thôi nên đã đồng ý ngay mà không hề do dự.
Ngay cả khi Ngôn Minh Phúc không yêu cầu cô thì sau này cô cũng sẽ thường xuyên đến thăm Thẩm Thanh thôi. Nhà họ Ngôn đối xử với cô tốt, dù là những chuyện nhỏ nhất thì cô cũng sẽ không bao giờ quên.
Ngôn Minh Phúc thấy cô đồng ý với đề nghị của mình rồi thì thở phào một hơi nhẹ nhõm. Ông ấy biết sẽ không giấu giếm được chuyện Thẩm Thanh mang thai nên ông ấy quyết định tương kế tựu kế, ngồi chờ cá cần câu. Đến lúc đó, ông ấy sẽ một lưới tóm gọn cả mẻ, không cho bất cứ một con cá nào trốn thoát.
Mà mồi câu cho mẻ lưới lần này chính là Hứa Trúc Linh.
Mười giờ, ông cụ xuất hiện.
Ông cụ đã thay một bộ vest và thắt một chiếc.
nơ khiến ông cụ trông thật nhanh nhẹ và lấp lánh.
Ông cụ giới thiệu Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh một cách long trọng, thậm chí ông cụ còn cố tình nói cho mọi người biết rằng Hứa Trúc Linh chắc chẳn sẽ trở thành con dâu nhà họ Cố.
Suốt từ đầu đến cuối, Cố Thành Trung chưa từng buông tay cô ra, anh cứ siết chặt tay cô như.
vậy để cô có thể cảm nhận được cảm giác an †oàn vô tận.
Cô biết chắc chắn bây giờ có rất nhiều cô gái con nhà giàu đang rất bất mãn với cô, cảm thấy.
cô chỉ là con chỉm sẻ mà bỗng nhiên hóa thành phượng hoàng nên cảm thấy tức giận nhưng lại không dám nói gì Bây giờ Hứa Trúc Linh đã trở thành người mà không phải ai cũng có thể khiêu khích được nữa rồi.
Trước khi đông tav đông chân với cô thì người đó cũng phải cân nhắc thực lực của bản thân xem mình có đối đầu được với nhà họ Cố và nhà họ Ngôn hay không. Từ nay trở về sau, Hứa Trúc Linh chính là người phụ nữ của nhà họ Cố rồi.