Ả vừa nói vừa hôn lên, đôi tay bắt đầu không thành thực.
Chẳng bao lâu sau, trong phòng tản ra một mùi vị khiến người ta đỏ mặt.
Sau một hồi vận động kịch liệt, Tôn Lâm Lâm đi tắm rửa, thay sang bộ đồ ngủ, cuộn tròn trong lòng Tống Thành.
Hai người mỗi người một điếu thuốc trên tay.
“Chồng ơi, anh định khi nào thì chuẩn bị ra tay, em không đợi được nữa”
‘Tôn Lâm Lâm nũng nịu.
“Không vội.”
Tống Thành đáp: “Anh có việc quan trọng hơn cần làm”
“Đợi anh làm xong, sẽ báo thù cho em, đến lúc công ty giải trí Tinh Tế kia vào tay em rồi thì tất cả mọi người sẽ do em xử lý”
Mắt Tôn Lâm Lâm sáng lên.
“Còn có tập đoàn Lâm thị!”
Ả vẫn chưa quên, tên đầu sỏ chính là tập đoàn Lâm thị, hại nhà họ Tôn tổn thất nghiêm trọng, hại em trai ả trở thành người tàn phế từ đây.
“Yên tâm”
Tống Thành híp mát: “Không tên nào chạy được đâu!”
Lúc này.
Nhà họ Cao.
Cao Bân vừa mới từ hội trường buổi biểu diễn của Diệp Khinh Vũ về, nhiệm vụ bảo vệ lần này cậu tự mình đảm nhiệm, không dám lơ là cảnh giác một giây phút nào.
Ở hiện trường có rất nhiều nhân viên của tập đoàn Lâm thị, đó là những người cậu phải bảo vệ.
Bên cạnh Lâm Vũ Chân có Giang Ninh, vậy cô là người an toàn nhất thế giới này, Cao Bân không phải lo lắng, cậu chỉ cần làm đủ phận sự của mình là được.
“Buổi biểu diễn suýt nữa thì xảy ra chuyện”
Cao Bân cũng nghe được từ anh Cẩu mới biết, mồ hôi lạnh vã ra.
Sau khi Cao Á Lệ biết được chuyện cũng rất kinh ngạc, sau đó thì nổi trận lôi đình.
“Điên rồi! Dám làm chuyện tàn nhãn như vậy, bọn chúng còn là người hay không?”
Vì báo thù, lại có thể hi sinh những người vô tội, không bằng súc vật.
“May mà có anh Giang phát hiện kịp thời, giải quyết mọi chuyện”
Cao Bân nói: “Hai người đó đang ở chỗ em, bọn anh Cẩu đã hỏi rõ rồi, là người của nhà họ Tống ở Phương Bắc”
Nhắc đến nhà họ Tống, hai chị em Cao Á Lệ lập tức phản ứng lại.
Trước đây nhà họ Tả dựa dẫm vào chẳng phải là nhà họ Tống ở Phương Bắc kia sao, giờ nhà họ Tả không còn, nhưng kiểu gì chả có cá lọt lưới, chạy đến nhà họ Tống ở Phương Bắc, cầu xin giúp đỡ.
Chỉ e là người nhà họ Tống đến không phải là chuyện nhỏ.
“Bọn chúng, có lẽ muốn cướp lại thế giới ngầm ở Thịnh Hải!”