Chỉ vài ngày này, thực lực kinh khủng của Ôn Thanh Tuyền lại tỏa sáng, tư thái mãnh liệt đánh bại lần lượt những chi đội mạnh mẽ, như nữ vương tiến thẳng lên hạng ba, lãnh ngạo nhìn xuống bên dưới.
Những chi đội xếp sau Ôn Thanh Tuyền cũng có tiếng tăm lừng lẫy, nhưng thực lực của nàng không ai dám khinh thường.
Điểm số của những đội mạnh cũng nhanh chóng tăng lên, do đó những chi đội từng nổi danh trước kia bây giờ hầu như không còn trong ký ức của mọi người nữa, nhanh chóng bị lãng quên.
Hiển nhiên, chi đội Mục Trần cũng thuộc trong số này, trước kia còn trong top 16, nhưng lúc này đã hoàn toàn biến mất, nên chẳng còn ai nhớ đến hay quan tâm đến họ nữa.
Trái với không khí đánh nhau sứt đầu mẻ trán ở vùng trung tâm, nơi hẻm núi hẻo lánh, linh lực bình hòa đột nhiên dũng mãnh bắn lên cao.
Trong ba ngọn núi kia, linh lực dũng mãnh tuôn ra, trong những tiếng thét lớn, ba bóng người lao lên trời cao, linh lực bồng bềnh quanh thân rất cường hãn. Dĩ nhiên chính là đám Từ Hoang, Triệu Thanh Sam và Mộ Phong Dương.
Gương mặt cả ba đều sung sướng vô cùng, linh lực mạnh mẽ hơn nhiều, họ đã vượt qua linh lực nan.
Cả ba nhìn nhau, thần tình vui vẻ mỉm cười.
“Uỳnh!”
Thình lình tiếng nổ kinh khủng vang lên trong một ngọn núi gần đó, cả ba giật mình nhìn qua. Nơi ngọn thác nước kia, dòng nước chảy xuống đã bị cắt ra làm đôi. Phía bên dưới thác, một người đang ngồi đó tịnh khí, linh lực hắc bạch giao hòa tản ra thành một hộ tráo linh lực, khiến cho thác nước bị chia đôi.
Hộ tráo linh lự hắc bạch đột nhiên tan biến, hóa thành gió lốc cuốn lên trên, gào thét phá tan dòng nước.
Cơn lốc linh lực đánh dòng nước tan tác văng ra, rơi xuống như cơn mưa. Gã đang ngồi xếp bằng dưới thác nước lúc này chầm chậm mở mắt.
Nhìn cơn mưa rơi xuống ngập tràn, Mục Trần vung tay lên, nhất thời khiến nó khựng lại, rồi ào ào hội tụ lại phía trên đỉnh đầu hắn, tạo thành một quả bóng nước. Sau đó nó bắn như điện lao vào hồ nước bên dưới, tạo ra một chấn động bắn lên cột nước cao cả trăm trượng.
Mục Trần lắc mình xuất hiện trên không, cảm nhận linh lực mênh mông trong cơ thể, hắn cũng đắc ý cười tươi. Vượt qua linh lực nan, chiến lực lại tinh tiến lên một tầng mới.
– Sướng thật!
Mục Trần mỉm cười, nhẹ giọng tự nói.
Mục Trần nhìn qua khu rừng rậm rộng lớn gần đó, vươn tay kết ấn, một luồng hào quang xanh biếc từ bàn tay tỏa ra, bao phủ phạm vi mười dặm xung quanh.
“Xoẹt xoẹt”
Hào quang bao phủ, đại thụ khổng lồ như bị hút lấy, hóa thành hào quang xanh biếc hướng tới Mục Trần.
Hào quang bay đến tay hắn, rồi biến mất, mơ hồ có thể nhìn thấy cả một mảng rừng xanh trong ấn pháp của Mục Trần
– Chủng Thụ quyết quả thật kỳ diệu.
Nhìn vào bên trong ấn pháp, liếc xuống mảnh đất trống rỗng bên dưới, Mục Trần chép miệng tấm tắc. Chủng Thụ quyết không có tính công kích nhưng độ huyền diệu của nó thật vượt xa cả Mộc Thần Kinh.
Đám Từ Hoang nhìn thấy cũng trợn mắt há mồm.
Mục Trần cười to, dời mắt nhìn về hướng trung tâm đại lục di tích. Khoảng cách cực xa, nhưng hắn vẫn mơ hồ cảm nhận được sự nóng cháy lan trong không khí.
Mục Trần siết tay, lẩm bẩm.
– Đại tái linh viện giai đoạn cuối cùng đã bắt đầu rồi a!