– Phụng mệnh chưởng giáo? Trưởng lão có thủ lệnh hay không?
Đệ tử này sững sờ, lập tức nói.
Địa vị của người đệ tử này cực cao, đối với một ít trưởng lão cũng không quan tâm. Tuy rằng địa vị của Nguyên Cương so với hắn cao hơn một chút, nhưng mà khi hắn chấp hành công vụ cũng sẽ không sợ hãi.
– Chưởng giáo tự mình nói cần thủ lệnh cái rắm? Ngươi đang hoài nghi ta? Ngươi là thứ gì mà dám hoài nghi ta?
Nhiếp Vân hất tay lên, hai hàng lông mày dựng thẳng lên.
Nguyên Cương trưởng lão gần đây tính khí táo bạo, Nhiếp Vân bắt chước giống như đúc, những người khác cũng không nhìn ra chút nào.
– Đúng, đúng. Là ta quá lo lắng, Nguyên Cương trưởng lão, mời. Không biết đồ mà trưởng lão thẩm tra là ở tầng thứ mấy?
Nhìn thấy hắn tức giận, lúc này tên đệ tử này mới nhớ ra tiếng xấu của Nguyên Cương trưởng lão, hắn vội vàng lui về phía sau một bước, sợ ăn hết thiệt thòi trước mắt cho nên lại vội vàng nói.
Mặc dù quyền lực của hắn không nhỏ. Nhưng mà cứng rắn đối đầu với một trưởng lão Lĩnh Vực Cảnh quả thực là hành vi không lý trí.
– Trước tiên tìm kiếm ở tầng này xem!
Nhiếp Vân thuận miệng hừ lạnh một tiếng, lại nhanh chóng đi vào trong thư khố.
Tầng một Tàng Thư Các khắp nơi đều là đủ loại sách vở, từng đống bày ở trên kệ, công pháp, pháp quyết luyện đan, phương pháp tu luyện vũ kỹ, tâm đắc nhận thức đột phá cảnh giới… Đủ loại, rực rỡ muôn màu.
Nhiếp Vân đi một bước thì tinh thần lực đã phân ra, quét qua mấy trăm loại sách vở, chỉ cần trong đó không có chữ linh hồn triệu hoán thì hắn quyết đoán bỏ qua.
Dù sao hiện tại chỉ là tìm đồ, cũng không phải học tập tri thức. Đừng nói đọc nhanh như gió, cho dù một mắt nhìn một trăm cũng không có vấn đề gì.
– Nguyên Cương trưởng lão, người muốn tìm loại sách về cái gì? Tìm kiếm như vậy rất là phiền phức nếu như ngài nói ra thì có lẽ ta có có thể hỗ trợ một phen!
Đệ tử trông coi Tàng Thư Các nhìn thấy Nguyên Cương trưởng lão tìm kiếm sách vở như vậy không khỏi nở nụ cười một tiếng, lại tiến lên nói.
– Ồ, đúng vậy!
Nhiếp Vân vỗ trán một cái, hoàn toàn chính xác, nếu nói ai quen thuộc với đám sách vở này, như vậy không ai vượt qua được các đệ tử trông coi Tàng Thư Các, đối với hắn mà nói, hắn ta tuyệt đối tìm nhanh hơn mình a.
– Có sách vở liên quan tới các loại thiên phú đặc thù hay không?
Nhiếp Vân nghĩ lại, cũng không có nói ra Linh hồn Triệu hoán sư mà chỉ nói thiên phú đặc thù.
Linh hồn Triệu hoán sư thuộc về một loại trong đặc thù thiên phú, nếu có, như
vậy cũng có thể ném cùng một chỗ.
– Sách vở liên quan tới thiên phú đặc thù sao?
Đệ tử trông coi Tàng Thư Các kỳ quái nhìn Nguyên Cương trưởng lão.
– Có, bất quá tất cả đều ở tầng thứ chín, chỉ có tông chủ mới có thể tiến vào trong đó đọc qua, chẳng lẽ tông chủ bảo người tới thẩm tra thứ này hay sao?
Tầng thứ chin Tàng Thư Các chỉ có một mình tông chủ mới có thể tiến vào, cho dù là các trưởng lão khác cũng không có khả năng đi vào, Nguyên Cương trưởng lão nói muốn thẩm tra thứ này, lập tức khiến cho đệ tử Tàng Thư hoài nghi.
– Đương nhiên không phải, đây là thứ mà chỉ tông chủ mới có thể đọc được, sao người lại bảo ta tới tra chứ? Ta chỉ là hiếu kỳ hỏi một câu mà thôi! Được rồi, thứ mà ta muốn tra đã tìm được…
Nghe thứ này ở tầng thứ chín, Nhiếp Vân biết có tên đệ tử này trông chừng, hắn muốn xông lên là chuyện rất không có khả năng, muốn đi tới đó chỉ có thể tìm cơ hội vụng trộm đi vào mà thôi. Cho nên lúc này hắn cười ha ha một tiếng, tiện tay cầm lấy một quyển sách, nở nụ cười rồi tiến lên phía trước một bước.