– Cái này,.. Nhóc ngươi là Thần hay sao ..
Hắn nhăn mặt, Trận này Chuyên Bắt nhốt những Oan Linh Không chịu Xuống Âm giới hay là những Linh Hồn thần thức, Tuy đơn giản nhưng sức mạnh thì không thể bàn cãi..
– Ta không phải, Ngươi là thần Mà Thần trong thần Kinh đó.. . lại dám cản đường ta..
Ngạn ly săn tay áo bước về phía tên bóng đen đó , khuôn mặt trông rất giận,.. Vừa định đưa kiếm giết Hắn thì một thanh kiếm màu trắng có tay cằm Màu xanh bay đến cản đường cô…
– Cái gì đây,.. Cây kiếm này bán chắc được nhiều tiền lắm đấy..
ngạn ly suy nghĩ, vừa đẹp vừa sắc bén vậy mà, đem về lừa Hoàng Anh hay là Vương Nguyên cũng chắc kiếm được không ít đâu…
– Con nhóc kia , Ngươi có bị gì không vậy đó là Ảnh Quân kiếm đó, thần khí của Huyễn cảnh ngươi định đem đi bán sao, ruốt cuộc đầu ốc ngươi có vấn đề không..
Nhận thấy Ánh mắt sáng rực như những vì sao kia của Ngạn Ly Bóng đen kia Lập tức bịt miệng, Ảnh Quân kiếm là báo vật thiên địa, những người Vào Huyễn cảnh Đa số đều muốn thanh kiếm này…
– Hê hê…? Thần khí thì có thể đem đấu giá rồi, như vậy tiền càng trở nên nhiều hơn, Không lo hết thảo dược vậy là không cần đi trộm Nữa rồi…
Nụ cười ngạn ly càng trở nên Quái dị Hơn, Có lẽ bây giờ cô chỉ muốn tiền tiền và tiền bạc..
– Biết ngươi tham tiền vậy lúc đầu ta dựng ảo cảnh vàng bạc là được rồi.. chết tiệt.. Con nhóc thả ta ra…
– Hình như thanh kiếm này muốn bảo vệ ngươi này…
Ngạn ly đi đâu về phía Bóng đen kia thì bị Kiếm chặn đường không cho cô đi,..
Sau một lúc bị chặn đường Ngạn Ly chán rồi cô dùng phép gỡ một thanh dao nhỏ lên..
– Chán rồi, Đi đi..
– Vương Ngạn Ly ngươi không muốn thanh kiếm đó sao, Còn tu Vi của ta nữa…
– không, ta chỉ muốn khi ta có hứng …
Bóng đen đó, Nhìn lên phía trên cao kia cười .. Hahahaha… Có người không muốn kiếm Thần khí sao..
– Điên, thần kinh, hết thuốc chữa, tâm thần…
Ngạn ly nhìn hắn mà nhận xét , Kỳ lạ thay Bóng đen ở đây dường như có ánh sáng, Tên Bóng đen đó càng lúc càng nhìn rõ hắn, Ánh mắt màu tím sẫm, Mái tóc đang xoã xuống, Y phục Màu tía sộc xệch.. nhưng lại có thể nhìn xuyên qua hắn …
– Ngươi là Linh Hồn….
– Phải, Ngươi Rất có duyên với ta.. Ảnh Quân kiếm ta tặng cho ngươi, với một điều kiện, không được đem nó bán..
– Ta không cần…
– Ta nhờ ngươi vậy, Ảnh Quân kiếm là ta tạo nên , Nó rất hữu ích, Nhất là với ngươi một luyện dược sư…
– Tại sao .. Lại nhờ ta..
– Ta sắp hết thời gian rồi, Ngươi không được mang kiếm đi bán, Mặc Tử Quân Ta nhờ ngươi Giữ Ảnh Quân kiếm vậy…
Chưa nói hết câu, tên Mặc tử Quân đó Dường như Tan biến đi, Có lẽ hắn ở đây quá lâu rồi, đến lúc cũng phải rời đi, Cô cằm lấy Ảnh Quân kiếm Thì tự dưng có một luồng ánh sáng thuần khiết Bay vào trong người cô, Tiểu Hắc trên tay cô dường như có chút phản ứng ..