Ôn Thanh Tuyền chẳng có vẻ gì tránh né công kích toàn lực của Huyết Thiên Đô, kim thương dũng mãnh đâm ra, hư ảnh kim phượng xuất hiện, bá đạo mà kiêu hãnh.
“Kinh!”
Hai mũi thương đâm vào nhau, lực trùng kích bộc phát mạnh mẽ.
Huyết Thiên Đô mặt mày nghiêm trọng, hắn cảm nhận rõ dao động linh lực mênh mông toát ra từ chiến thương khiến hắn không thể lay chuyển đối phương.
Thực lực người con gái này vượt xa đánh giá của hắn.
Huyết Thiên Đô mắt lóe sáng, huyết quang bộc phát rồi hắn biến mất.
“Vù!”
Xuất hiện trở lại, hắn đã ở phía sau Ôn Thanh Tuyền, huyết thương như sét đánh đâm vào hậu tâm của nàng.
“Xoẹt”
Huyết thương xuyên qua lưng Ôn Thanh Tuyền, nhưng không dính chút máu, còn bóng người con gái xinh đẹp nhanh chóng tan đi.
– Tàn ảnh?
Huyết Thiên Đô trợn tròn đôi mắt, tốc độ Ôn Thanh Tuyền nhanh cực kỳ, hắn thi triển Huyết Thần Ảnh mà vẫn còn chậm hơn?
“Ầm!”
Kình phong bá đạo lại đến từ sau lưng hắn, Huyết Thiên Đô vội hoành thương quay người phòng ngự, đỡ lấy đòn công kích bằng cán thương mạnh mẽ từ trên quét xuống.
“Bang!”
Song thương va chạm tóe lửa, kình lực chấn cổ tay Huyết Thiên Đô nhức nhối run rẩy, thân hình bấn loạn bắn ra vài trăm trượng mới giữ được thăng bằng. (kiếm ảnh của Lạc Li tới cả trăm trượng, vậy là khoảng cách cũng không xa lắm, lao tới chém phát là dính…)
Mọi người ổ lên kinh ngạc.
Thực lực Huyết Thiên Đô khi giao đấu Mục Trần bày ra cực kỳ đáng sợ, thế nhưng hiện tại vừa đấu với Ôn Thanh Tuyền đã rơi vào hạ phong. Cô nàng kia thật danh bất hư truyền.
Ôn Thanh Tuyền đẩy lui Huyết Thiên Đô, thân hình vững vàng giữa trời, chiến ý bừng bừng, chiến giáp lóe sáng, mắt phượng kiêu ngạo như nữ chiến binh hoàn hảo nhất, không ai dám coi thường.
Ánh mắt nàng nhìn Huyết Thiên Đô cũng hơi kinh ngạc. Sức mạnh của đối phương cũng cao hơn nàng đánh giá, khó trách Mục Trần quần thảo một hồi cũng chưa giải quyết được. Thực lực tên này so với cao thủ nhất trọng Thần Phách nan khác coi bộ mạnh hơn một chút.
Huyết Thiên Đô khẽ liếc bàn tay cứng đơ run rẩy, rồi nắm chặt huyết thương, ánh mắt càng trở nên khát máu hung tàn.
– Chư vị, không nên bảo lưu nữa, hai nàng câu giờ cho Mục Trần chuẩn bị sát chiêu chân chính đó.
Huyết Thiên Đô lạnh lùng nói.
Vương Chung nghe thấy cũng giật mình nhìn qua, quả nhiên không trung Mục Trần đang ngồi chẳng biết từ khi nào ẩn chứa dao động linh lực cực kỳ uy hiếp, những tia sáng đan vào nhau phức tạp, dĩ nhiên là một linh trận rất lợi hại đang bắt đầu hình thành.
– Tiểu Thiên Kiếm trận!
Mặc Ngư trừng mắt nghiến răng.
Dĩ nhiên hắn phải biết trước khi tiến vào di tích Mộc Thần Điện, Mục Trần đoạt được một trận đồ lợi hại trong buổi đấu giá với người của hắn. Linh trận đó mà bố trí được, uy lực tuyệt đối đáng sợ.
– Toàn lực ra tay!
Ba con Mộc Thần Vệ không biết sống chết xông lên, không hề phòng ngự, liều mạng tấn công. Dù cho chúng nó có bị phá hủy, cũng phải tiêu hao sức lực Lạc Li và Thanh Tuyền thật lớn.
Tám con chiến tượng hư hại còn lại cũng tử chiến xông lên, công kích cuồng bạo.
Đối mặt kẻ địch không biết sợ hãi và đau đớn, Lạc Li và Thanh Tuyền nhất thời cũng không giải quyết nhanh được.
Huyết Thiên Đô, Vương Chung, Mặc Ngư nhìn vào vòng chiến, đột nhiên tay kết ấn pháp phức tạp/
Hào quang bích lục từ trong tay họ tràn ngập ra, dao động kinh người khuếch tán.
– Chuyện gì…
Võ Doanh Doanh nhìn thấy bọn họ hành động như thế, trừng mắt nói:
– Ba tên này đang thi triển thần thuật? Sao có vẻ tương tự..? Thì ra là thế…
Võ Doanh Doanh nhanh chóng phát hiện ra ý đồ của bọn người kia.
“Rầm rầm!”
Dao động cuồng bạo hội tụ rồi bộc phát, cả ba tung chưởng, hào quang rực rỡ kinh thiên bao phủ lấy hai cô gái mảnh mai giữa vòng vây của một lũ golem không sợ chết.
– Tiểu thần thuật, Tỏa Long Thần Thung!
– Tiểu thần thuật, Thiên Mộc Sơn!
– Tiểu thần thuật, Khổn Thần Mộc Đằng!