Những câu mà cô ta nói không thể xác minh được nó có thật hay không.
Cô im lặng mắn chặt bàn tay, móng tay đâm thẳng vào thịt trong lòng bàn tay,
Người tốt thì bị người ta bắt nạt, con ngựa tốt thì bị người ta cười.
Có văn hiểu những chuyện như này “Cô thử nói thêm một câu nữa xem, tôi chắc chắn, tôi sẽ không bao giờ tha cho cô. Tôi đánh cô thì làm sao? Không phải là cô định đánh tôi trước à. Cô đánh tôi trước, chẳng lẽ cô chưa nghĩ là tôi sẽ đánh trả lại á? Đừng nói là cô tưởng tôi sẽ đứng im cho cô đánh hả?”
“Dương Cát Tường, cô nói chuyện phải có chứng cử, nếu không tôi có thể kiện cô tôi vu khống. Một người có chức cao như bố cô, chắc chắn sẽ không muốn bị kiện lên đâu nhỉ?”
“Cô. Hứa Trúc Linh, cô
Cô ta nói từ “Cô” nửa ngày, nhưng cô ta không biết nói tiếp như nào, gương mặt cô ta đỏ bừng chuyển thành màu gan lợn.
Cô ta tức giận run người, đôi mắt cô ta trừng to.
Cô ta rất muốn xông lên tát Hứa Trúc Linh một cái, nhưng…Cô ta không có dũng khí để làm việc đó.
Hứa Trúc Linh lạnh nhạt nhìn qua mọi người một lần, ai cũng không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
Không hiểu sao, rõ rằng cô là một người nhỏ nhắn, khi cười nên đôi mắt cong cong, nhìn rất hiền lành.
Nhưng bây giờ trên người có tỏa ra một hơi thở mạnh mẽ, cơ thể nhỏ nhắn đứng tháng, sống lưng thẳng tắp như cột thép, cả người trông rất mạnh mẽ
Một khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng, lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo.
Mặc dù con thủ nhỏ này trông rất dễ thương. nhưng nó cũng có móng vuốt.
Tuy nó không sắc bén, nhưng đừng khinh thường
Bồ tát bùn thì vẫn có ba phần đất đó! “Sau này cô đừng có nói xấu sau lưng người khác, nếu như đang nói bậy ba với mọi người mà bị tôi nghe thấy, thì mọi người cứ chờ thư của luật sư nhà họ Cố di!”
Nói xong, cô ôm hai tay trước ngực, xoay người rồi di.
Nhưng chưa đi đến cửa thì nghe thấy câu nói của Dương Cát Tường.
“Hứa Trúc Linh, nếu cô rời khỏi Cổ Thành Trung, thì cô còn dám kiêu ngạo như vậy à?”
“Tôi dám, nếu như cô rời khỏi nhà họ Dương, thì cô dám kiêu ngạo như này không?”
“C nó. Dương Cát Tường cứng hong với câu nói này.
Cô ta chưa biết, bây giờ Hữa Trúc Linh có rất nhiều chỗ dựa, nói ra cũng có thể dọa chết người khác. không có Cổ Thành Trung, thì cô vẫn còn nhà họ
Quý, ai sợ ail Sau khi Hửa Trúc Linh rời đi, mấy người còn lại nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều thở dài.
Người khác có địa vị cũng không phải vô lý, về khí thế thì đã đủ nghiền ép bọn họ rồi.
Sau đó khi tập lái xe, mọi người đều cố ý tránh xa Hứa Trúc Linh, không ai muốn học chung lái xe với cô.
Mà cô cũng không muốn kết bạn với bọn họ, nên khi học lái xe chỉ có hai người cô và huấn luyện viên, hơn nữa bọn họ rất vui vẻ.
Mỗi ngày sau khi học lái xe xong, Cổ Thành Trung đều đến đón cô.
Có lúc không rành, thì anh sẽ bảo tài xế đến đón cô.
Mỗi khi cô rời đi, thì mọi người đều nhìn cô với ảnh mát hâm mộ và ghen tỵ.
Ban đầu cô cũng hơi suy nghĩ, nhưng qua một khoảng thời gian có dán cảm thấy bình thường.
Miệng là của người khác, cô cũng không thể cảm mọi người nói được, nên cô cử sống với chính mình là được.
Tuy nhiên Facebook của cô cũng không yên bình, có người có tình dẫn chuyện để fan của Viên Hoài Nam đến chửi cô, còn có rất nhiều fan giả bên dưới.
Mặc dù Viên Hoài Nam đã lên tiếng thanh minh rằng đây là hiểu lầm, hai người bọn họ không ở bên nhau, nhưng những người hâm mộ não tàn vẫn cho rằng Hứa Trúc Linh lợi dụng danh tiếng của Viện Hoài Nam.
Bây giờ leo lên được người cao hơn thì cô đá văng Viên Hoài Nam.
Thậm trí bọn họ còn thành lập một nhóm mua bán người đến chi chích Hửa Trúc Linh.
Cô tạm thời đăng xuất khỏi Facebook, xóa tất cả các phần mềm xã hội này để bàn thân đỡ phải khó chịu.
Cô cũng biết khi mình và Cổ Thành Trung công khai quan hệ, nhất định sẽ xuất hiện một đồng phiên phức lớn.
“Trúc Linh, cậu biết không? Phía chính phủ sẽ chỉnh đến một số blog trên Facebook đó.” Bạch Minh Châu gọi điện thoại nói, mỹ câu là?”
“Đó là tin tức chưa được công khai, cổ động tuyên truyền có sắp đặt mang ý xấu sẽ phải ngồi tù. Tớ cảm thấy rằng chính là do chuyện của cậu là thứ thúc đẩy chuyện này, để tớ giúp cậu theo dõi nó cho, rất nhiều V lớn tấn công bạn đều bị cấm vĩnh viễn! Thủ đoạn kia đúng là mạnh vô địch”
“Tớ còn nghe nói do người nhà họ Quý đã đến nhờ cục giám sát, cậu biết đấy.”
Hứa Trúc Linh không ngờ chịu đựng được, nhưng người nhà họ Quý lại không chịu đựng được.
“Người thân của cậu mạnh quả, sau này tớ có thể ôm đùi cậu! Anh Cả, cậu có thiếu lắc chân không? Tớ sẽ mua loại 666 cho cậu?” Bạch Minh Châu trêu ghẹo nói. 666: quá giỏi, có năng lực rất “trâu bò”