Cho nên, Hoàng Kim Sư Tử tộc vẫn luôn quan sát từng trận thi đấu của Đại Miêu. Khi bọn họ chứng kiến Đại Miêu không ngừng đánh bại cường địch, không ngừng tấn cấp thì mới thực sự động tâm. Dù Đại Miêu là Sư Hổ tộc, nhưng Sư Hổ tộc thì đã sao? Trong người hắn vẫn chảy xuôi huyết mạch Sư tộc a! Ban đầu bọn họ bài xích Đại Miêu vì xuất thân là Sư Hổ tộc, nhưng theo từng trận chiến thắng mà đã biến thành tán thành.
Khi Đại Miêu thành công lọt vào vòng chung kết thì Hoàng Kim Sư Vương kỳ thật đã xác nhận hắn chính thức kế thừa Thí Thần Kiếm.
Nhưng thân phận Sư Hổ tộc vẫn làm Hoàng Kim Sư Tử tộc kiêng kỵ, dù sao, trong đó vẫn có dính dáng đến Hổ tộc, một khi bọn họ quyết định toàn lực ủng hộ Đại Miêu thì có nghĩa là bọn họ tán thành Sư Hổ tộc, thậm chí trợ giúp và chấp nhận cho Sư Hổ tộc gia nhập.
Sư tộc khác với Hổ tộc. Hổ tộc bên kia còn có một vị Thông Thiên Triệt Địa Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng. Bọn họ không thể thất bại được nữa, nếu không, Sư tộc thật sự sẽ suy tàn.
Nhưng trận chiến hôm nay, Đại Miêu một thân trang phục như ăn mày đã dựa vào thực lực cường đại cùng kinh nghiệm thực chiến mà đánh bại Cổ Lam, do đó Hoàng Kim Sư Vương không còn do dự nữa, rốt cuộc đã đi tới gần đài thi đấu. Nếu đã lựa chọn tán thành vậy thì phải thể hiện đủ thành ý.
Hoàng Kim Sư Vương gật đầu với Đường Tam, “Tộc ta rất cảm kích, cảm tạ. Đại Miêu, ta là tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử tộc, Cung Vô Địch.”
Câu sau đương nhiên là nói với Đại Miêu, vị tộc trưởng này biểu lộ sự trịnh trọng ẩn chứa một chút phức tạp.
Mà Đại Miêu lúc này cảm xúc khá ngổn ngang, hắn tự mình trải qua sự lạnh lùng mà Sư tộc cùng Hổ tộc đối xử với Sư Hổ tộc bọn họ, bài xích bọn họ dần đến bờ vực tuyệt chủng, đối đãi với bọn họ như những sinh vật bị nguyền rủa, không chút thương cảm cùng đồng tình.
Nhưng lúc này hắn lại cảm giác cực kỳ tự hào. Hắn dựa vào thực lực của mình đã khiến người đứng đầu Sư tộc đứng trước mặt công nhận hắn. Vì vậy, trong nhất thời Đại Miêu không nói nên lời.
Vẫn là Đường Tam ở bên cạnh hoà giải: “Đại Miêu bị thương rất nặng, nên đưa hắn đi trị liệu trước, để tránh ảnh hưởng đến tranh tài phía sau.”
“Ừm.” Cung Vô Địch gật đầu, ra hiệu cho tên Hoàng Kim Sư Tử đứng bên người.
Vị Hoàng Kim Sư Tử phụ trách đấu giá kia đưa tới trước mặt Đại Miêu một bình sứ, “Đây là Thánh phẩm Hoàng Kim Đan mà tộc ta dùng để chữa thương, ăn nó thì ngươi sẽ nhanh chóng phục hồi thương thế.”
Đại Miêu nhìn hắn, nhưng cũng không đưa tay ra đón. Trong mắt Đại Miêu mang theo kiệt ngạo, đứng trước một thân ngập mùi huyết tinh này, vị Hoàng Kim Sư Tử kia dù có tu vi Yêu Vương cũng không khỏi run rẩy trong lòng.
Đường Tam tiếp nhận thuốc, áy náy nói với Cung Vô Địch: “Tộc trưởng, ta dẫn hắn về khu nghỉ ngơi trước để chữa thương, tránh để thương thế chuyển xấu.”
Hôm nay hắn xuất chiến ở trận thứ ba, lúc này vẫn còn thời gian. Mỗi trận tranh tài hôm nay sẽ không kết thúc sớm.
“Ừm.” Cung Vô Địch gật gật đầu.
Lúc này Đường Tam mới đỡ Đại Miêu đi về khu nghỉ ngơi. Hắn còn phải tranh tài, hiện tại không thể mang Đại Miêu rời đi, mà thương thể của hắn nhất định phải lập tức trị liệu, trang bị của Cổ Lam quá cường đại, rất không dễ đối phó. Trên người Đại Miêu đã lưu lại không ít vết thương.
Trở lại khu nghỉ ngơi, Đường Tam đỡ Đại Miêu sắp hôn mê ngồi xuống, dùng Huyền Thiên Công phong bế các vị trí có vết thương tương đối nghiêm trọng, tránh để hắn mất máu quá nhiều, sau đó mới lấy bình thuốc kia ra.
Bình thuốc mở ra, bên trong chỉ có một viên đan dược. Nhưng Đường Tam lại tỏ vẻ vui mừng, chỉ có một viên, chứng tỏ là viên đan dược này rất trân quý.
Đan dược có màu vàng kim óng ánh, chỉ nhìn bề ngoài cũng khá ấn tượng. Đường Tam lấy nó ra, nhét vào miệng Đại Miêu.
Đại Miêu không cự tuyệt dùng viên đan này, mặc dù sâu trong lòng vẫn tràn ngập địch ý với Sư tộc và Hổ tộc, nhưng hắn cũng biết, muốn Sư Hổ tộc có thể chân chính phát triển thì cần phần trợ lực cường đại này.
“Cảm ơn.” Sau khi ăn đan dược, khí huyết trên người Đại Miêu đã dày hơn vài phần, khí tức cũng khôi phục một chút.
“Với ta còn cảm ơn cái gì.” Đường Tam mỉm cười nói, “Nghỉ ngơi thật tốt, trận tiếp theo đoán chừng ngươi sẽ không lên đài tay không.”
Hôm nay tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử tộc Cung Vô Địch đã ra mặt, tự mình công nhận năng lực của Đại Miêu, vậy có nghĩa là, Đại Miêu có tư cách thừa kế Thí Thần Kiếm. Có món Thần Khí kia trong tay, Đại Miêu nhất định sẽ như hổ mọc thêm cánh.
Đại Miêu miễn cường nâng tay phải lên gõ nhẹ vào ngực trái, tỏ ý không muốn nói nhiều, nhưng trong lòng cũng đang suy nghĩ. Sau đó hắn nhắm hai mắt lại, dùng khí tức huyết mạch thôi động dược lực để chữa thương.