Nó không khoá.
Cô ta mỉm cười nhanh chân chạy khỏi đó. Lâm trạch này đối với cô ta mà nói có thể coi là quen thuộc. Trước đây Lâm Mặc Phong đã đưa cô ta tới đây vô số lần, cũng dấn cô ta đi thăm quan một vòng Lâm trạch nên Tô Uyên Linh nắm khá rõ thiết kế nơi đây.
Bây giờ tuy đám vệ sĩ đang bận rộn dập lửa nhưng trốn bằng cổng chính vẫn quá nguy hiểm. Lâm trạch có cổng sau, cách đây không xa, nghĩ vậy cô ta liền chạy về hướng cổng sau, thoát ra ngoài.
Rời khỏi Lâm trạch, đến được đường lớn Tô Uyên Linh gần như kiệt sức. Cô ta dù sao trên người cũng đầy vết thương lại không được chữa trị nên sức khoẻ vô cùng yếu, cộng thêm từng đợt gió mùa thu thổi qua dù khô g quá lạnh nhưng cũng khiến Tô Uyên Linh rùng mình.
Đang không biết làm sao thì một chiếc xe dừng lại trước mặt cô ta, cứ ngỡ đã bị phát hiện, toan chạy đi thì cửa kính xe được hạ xuống, bên trong là một người đàn ông xa lạ, nhìn có vẻ đã tuổi tứ tuần nhưng khí chất vẫn vô cùng bức người. Đang ngẩn người không biết làm sao giọng nói trầm thấp của người đàn ông kia vang lên:
Lên xe đi.
Ông là ai? Tại sao tôi phải đi với ông.
Dù đang cần được giúp đỡ nhưng Tô Uyên Linh không thể tùy tiện được. Biết đâu người đàn ông trước mặt này là người của Lâm Mặc Phong chỉ giả vờ muốn giúp đỡ thì sao.
Nhanh lên cô gái trẻ, cô không muốn bị bắt lại đâu nhỉ?
Người đàn ông nhàn nhạt lên tiếng. Ông biết cô gái này vừa từ đâu chạy ra và tại sao lại trong bộ dạng này. Dám đắc tội với Lâm Mặc Phong, cô gái này cũng không đơn giản.
Nếu cô muốn người của Lâm Mặc Phong bắt được thì cứ tiếp tục đứng đó.
Thấy Tô Uyên Linh do dự người đàn ông không nhanh không chậm lên tiếng.
Nghe thấy cái tên Lâm Mặc Phong từ miệng người đàn ông kia Tô Uyên Linh vô cùng bất ngờ. Vậy mà ông ta biết được cô đang muốn trốn thoát khỏi Lâm Mặc Phong. Người đàn ông trước mặt này rốt cuộc là ai, tại sao lại muốn giúp cô ta.
Do dự một lúc Tô Uyên Linh quyết định nghe theo người đàn ông xa lạ kia, lên xe theo ông ta trước rồi tính sau.
Thấy Tô Uyên Linh lên xe người đàn ông khẽ nở nụ cười rồi bảo tài xế lái xe đi.
👍👍👍⬅️⬅️⬅️