Lời nói vừa dứt, hai gã thiên sứ sáu cánh phía sau Cruijff đã dang rộng cánh, tiến đến hai bên sườn Dương Thần, tạo thành thế kìm kẹp.
Quang Minh thần lực đó ngưng kết thành cánh chim, khuếch tán thành uy áp khổng lồ. Vầng sáng màu vàng nhạt lăn tăn như mặt hồ gợn sóng, gió cuồn cuộn nổi lên trên mặt đất, đất đá bay mù trời, khiến cho những người đang đứng gần đó buộc phải lui về phía sau.
Khí thế khủng khiếp này, khiến cho lòng nhiều người bắt đầu cảm thán…có lẽ, cho dù là Minh vương, không giải trừ phong ấn, cũng không thể đối phó được hai thiên sứ của giáo đình…
Lúc này sắc mặt Cruijff hồng hào hẳn, liếc nhìn một lượt những ánh nhìn đang khiếp sợ kia.
Dương Thần không hề động bước, bĩu môi nói:
– Xem ra các ngươi không định nghe lời ta nói.
– Nghe lời ngươi? Ha ha, chàng trai, ngươi đừng tự cho người khác gọi mình là thần là đúng, nhưng trong mắt ta, ngươi căn bản không có sức uy hiếp.
Cruijff cười lớn nói.
– Thân là bề trên nhân từ, ta không muốn làm thương kẻ vô tội nếu như ngươi giao cặp sinh vật dơ bẩn này cùng với thanh tử kiếm bất bại cho giáo đình chúng ta, những lời ngông cuồng của ngươi ta sẽ không truy cứu.
– Ồ, xem ra ngươi vẫn còn nghĩ đến thanh kiếm đó.
Dương Thần điềm nhiên nói, tay vẫy về phía sau, chiếc hộp đen Solon đang ôm trên tay, liền bay vào tay Dương Thần.
Dương Thần nhanh nhẹn giữa chặt chiếc hộp trên tay, mắt nhìn chằm chằm xuống, giáng thẳng một quyền đập vỡ mã khóa tưởng như rất kiên cố.
Hộp được mở ra, một chiếc chuôi màu xám bạc dài ba thước, có chút giống vũ khí Rome chế tạo, nằm im trong khảm cách.
Những người có mặt tại đó, đều nuốt nước miếng, đó là thần khí ư, có thể dễ dàng mở ra xem như vậy, liệu có phản ứng gì đặc biệt không?
Nhưng kết quả, hiển nhiên là khiến không ít người thất vọng.
Chỉ thấy Dương Thần nhẹ nhàng khéo léo lấy nó ra, cái chuôi của cây trường kiếm màu xám bạc không có chút đặc biệt, Dương Thần múa vài đường, nhưng nó chẳng phát ra chút uy lực nào.
Chỗ duy nhất có hoa văn trên thanh trường kiếm chính là một ít phù văn trên thân kiếm, mà đỉnh kiếm trông cũng rất tầm thường, khiến cho người ta nghi ngờ nó có thật là tử thần kiếm không.
– Đây là tử thần kiếm?
– Giả sao, sao lại có thể bình thường như thế, còn không bằng một con dao găm.
– Có thể là chúng ta không hiểu được công dụng của nó.
Nhiều người bắt đầu xì xào bàn tán, nhưng về sự cảm giác thần bí của thanh kiếm, mất đi nhiều sự thật giả.
Nhưng, người có mắt nhìn thật sự, sẽ không quá bất ngờ.
Uy thế của thần khí không giống với thánh khí hay ma khí, thanh trường thương của Sargeras trên tay Cruijff, thanh đao trên tay Lilith, sáng loáng, tràn đầy khí thế, vừa nhìn đã biết là thần binh lợi khí.
Nhưng thần khí, nội liễm hoàn toàn khiêm tốn, giống như chiếc mâu trên tay Ares, nhìn thì giống một thanh đồng dài bình thường, được Ares dùng, lại có thể khuếch trụ không gian, uy lực kinh người.
Thật giống như một cao thủ chân chính, sớm đem hết thực lực cất giấu vào trong, người bình thường không có cách để dò thám, thần khí, kẻ thường cũng không thể đọc hiểu được.
Lúc này không chỉ có đám người của Cruijff đang nhìn chằm chằm vào thanh tử kiếm trên tay Dương Thần, mà Sukūpu của Cao Thiên Nguyên, Laura của Thạch Trung Kiếm, đám người của Prince, cũng là những ánh mắt rực cháy.
Người ngoài không cảm thấy được. Nhưng bọn họ lại nhạy cảm nhận ra. Cái chuôi nhìn có vẻ rất bình thường của thanh trường kiếm có thể khiến bọn họ thấy được cảm giác nặng nề khó tả. Thứ cảm giác ấy, tuyệt đối không phải loại vũ khí bình thường có thể phát ra.
Dương Thần khẽ cười, đem kiếm cất vào hộp, đóng nắp lại, nói:
– Thanh kiếm này, xem ra các người thật sự muốn, ta thì chẳng có hứng thú, ta từ trước đến giờ đánh nhau chỉ thích dùng tay, các loại vũ khí thật sự là không thích, nhưng nếu như đây đã là thứ giáo đình các ngươi muốn, vậy ta liền thu lại.
– Chàng trai, lựa chọn của cậu sẽ khiến cậu hối hận.
Cruijff trợn mắt nói.
– Lựa chọn của ta, là do ngươi khiến ta không thoải mái.
Dương Thần thản nhiên trả lời, rồi đem chiếc hộp đen ném về phía sau.
Solon vừa nhận lấy chiếc hộp đen, vừa nghĩ không ngờ Dương Thần lại đem thứ thần khí làm bao kẻ thèm muốn này giao cho mình. Gương mặt cứng ngắc cười khổ sở, nhưng lại không dám nói mình không cầm.
– Tốt, tốt, tốt.
Cruijff nói liền ba tiếng, mặt đỏ lên, con mắt lộ vẻ tức giận, thanh âm cũng vì thế mà cao lên, cười to nói:
– Nếu ngươi đã chọn đối đầu với bọn ta, vậy ta cũng không khuyên nhủ thêm nữa, ta biết, lúc trước do bố cục tại Nhật Bản, không thể giết ngươi được, nhưng ngươi thật sự nghĩ rằng giáo đình chúng ta thật không có cách bắt ngươi sao?
Ngươi là thần nhưng lại không có thần lực, ngươi chẳng qua cũng chỉ là người, cho ngươi nếm thử uy lực của thiên sứ sáu cánh, để ta xem xem, một kẻ không có thần lực như ngươi làm thế nào chống đỡ được.
Ta đã không muốn lãng phí thời gian, để cho ngươi mở mang về sức mạnh thật sự của thiên sứ sáu cánh, Cruijff ta cũng không ngại.
Cruijff vừa dứt lời, thanh trường thương của Longinus trên tay ông ta chỉ lên trời, một trận quang vũ lại rơi xuống, thần lực của hai gã thiên sứ một trái một phải mãnh liệt vô cùng, giống như là biến hóa thành hai bó ánh sáng màu vàng, cầm trong tau bạch kim cự kiếm, dang cánh, đâm thẳng về phía Dương Thần.
Thiên sứ sáu cánh tấn công kèm theo tiếng rít phá vỡ cả không gian, thậm chí đã sản sinh ra khúc quanh cho không gian xung quanh, tách rời không gian, kỳ diệu vô cùng, khiến cho tất cả người có mặt đều không dám tin.
Sức mạnh dùng khi đối phó với Sargeras, hiển nhiên là không thể dùng toàn lực.
Dương Thần mặt không chút biểu cảm, cũng không có bất cứ phản ứng gì, chỉ tiến một bước về chỗ Cruijff đang đứng.