Đệ tử vừa mới nói ngồi xuống, lại nhìn về phía thiếu niên trước mặt, vừa cười vừa nói.
– Lần này đi Hoàng Thành bắc quả thực đạt được không ít thứ tốt, ngày đó thành chủ kia không ngờ lại chống cự chúng ta, bị Nguyên Sâm trưởng lão cho một kiếm rơi đầu, chúng ta thừa cơ chui vào trong phủ thành chủ… Hắc hắc, ngươi xem, đây chính là bảo bối mà ta đoạt được a.
Cổ tay của thiếu niên được gọi là sư huynh kia khẽ đảo, một bình ngọc không lớn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, tản ra khí tức ôn hòa.
– Nạp vật đan điền? Sư huynh này không ngờ cũng có nạp vật đan điền?
Nhìn thấy động tác của tên sư huynh này, Dịch Thanh sững sờ.
– Đúng, Nạp vật đan điền là một loại thiên phú vô cùng đơn giản, rất nhiều người đều có, cũng không có gì là kỳ quái.
Nhiếp Vân gật đầu.
Sư huynh này giống như hai người đều có được Nạp vật đan điền, nếu không cũng không thể nào nhanh chóng lấy ra đồ vật như vậy được.
– Đây là… Minh Tịnh đan? Không ngờ huynh lại đạt được Minh Tịnh đan?
Thiếu niên sư dệ kia giật mình, trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ nồng đậm.
– Không sai, là Minh Tịnh đan, không phải là đan hương. Trong bình ngọc này có một khỏa, ta phải chờ tới lúc đột phá cảnh giới mới phục dụng. Một khi nuốt vào tâm tình như là không cốc, không có tạp niệm, tâm ma, xác xuất thành công đột phá tuyệt đối sẽ bạo tăng.
Sư huynh này vừa cười vừa nói, vẻ mặt đắc ý.
– Như vậy sư đệ ta trước tiên chúc mừng sư huynh, một khi sư huynh đột phá sẽ trở thành đệ tử hạch tâm. Đến lúc đó còn có nhiều tài nguyên tu luyện hơn nữa… Tới lúc đó tiểu đệ theo sư huynh lăn lộ…
Sư đệ kia vội vàng lấy lòng.
Đệ tử tông môn chia làm đệ tử bình thường, đệ tử tinh anh và đệ tử hạch tâm.
Đệ tử hạch tâm địa vị trong tông môn thậm chí còn cao hơn trưởng lão, có được ngọn núi riêng, cung điện, vô cùng tôn sùng.
– Minh Tịnh đan, tiêu trừ tâm ma, nếu như ngươi có được loại đan dược này có lẽ có thể trùng kích Nguyên Thánh cảnh.
Nhiếp Vân nói với Dịch Thanh.
Sau khi Dịch Thanh tấn cấp, trải qua mấy ngày tu luyện đã củng cố Pháp Lực cảnh đỉnh phong cực kỳ vững chắc. Nếu như hắn trợ giúp là có thể đột phá. Chỉ có điều tấn cấp quá nhanh, Nhiếp Vân sợ tâm ma nàng bộc phát, cho nên mới không dám làm vậy.
Một khi đạt được loại đan dược tĩnh tâm này có lẽ có thể trực tiếp đột phá, trở thành cường giả Nguyên Thánh cảnh.
Về phần đan dược này có thể giúp hắn đột phá hay không, chuyện này Nhiếp Vân cũng không nghĩ tới.
Hắn khác với Dịch Thanh, vượt qua tâm ma kỳ thực cũng là một bộ phận tu luyện, nếu như ngay cả tâm ma cũng dùng ngoại lực vượt qua, như vậy về sau sẽ tạo thành ỷ lại, nếu như muốn đột phá lên cao sẽ càng khó khăn hơn. Dù sao tích lũy của hắn hùng hậu như vậy, bản thân chính là một loại tâm ma, nếu như không thể hàng phục, về sau nhất định thành tựu sẽ không được cao.
– Được Được, chỉ cần đi theo ta thì sau này dễ nói.
Thiếu niên sư huynh kia lật thay thu lại Minh Tịnh đan vào nạp vật đan điền, lúc đang định nói chuyện thì chợt nghe thấy tiếng cầu khẩn cách đó không xa.
– Hai vị đại nhân, xin hai vị đại nhân thương xót, ta đã mấy ngày rồi chưa được ăn cơm, xin nhị vị…
Một thiếu niên ăn xin chẳng biết từ khi nào đã đứng trước mặt hai người, dùng vẻ mặt cầu khẩn, nó.
– Là… Hắn..
Nghe thấy thanh âm này, thân thể Nhiếp Vân chấn động, rồi đột nhiên cứng đờ.
– Cút ngay, ăn mày thối, đừng có ở đây là bẩn y phục của ta.
Thiếu niên sư đệ thấy người ăn xin lập tức nhíu mày rồi thét lớn.