Hiện tại Hàn Lập đã hiểu được nếu chỗ này linh khí dị thường thì rất có thể sẽ kéo theo yêu thú tới nên không hề bố trí cấm chế, thay vào đó lại tiến hành xây dựng một cứ địa bên dưới.
Đi theo cầu thang một đoạn ngắn, trước mắt Hàn Lập bỗng sáng ngời.
Đó là một thế giới vô cùng to lớn, động khẩu cao chừng năm sáu trượng, toàn bộ đều dùng Thạch Hóa thuật hỗ trợ tạo nên, lại còn dùng một cột đá màu xanh chống đỡ, ở giữa có những thạch ốc nhỏ, bày bán hàng hóa rất đa dạng,
Hiện tại nơi này đang có hơn trăm tu sĩ đang tiến hành giao dịch.
“Lệ tiền bối, tầng này chính là nơi giao dịch các loại hàng hóa bình thường. Nếu cần mua dược liệu trân quý thì phải xuống tầng dưới.” Hoàng Minh Lễ chỉ về phía một cái cầu thang bên cạnh một cây cột đá màu xanh giảng giải.
“Nếu ta cần biết tin tức về sào huyệt của một số yêu thú cấp cao thì nên tìm ở nơi nào?”Hàn Lập liếc cái hang đá một chút, không có vội vã đi ngay mà hỏi ngược lại.
Hoàng Minh Lễ vừa nghe thấy thế thì rùng mình, trên mặt hiện lên một tia nghi ngờ nhưng rất nhanh trấn tĩnh lại, rất quen thuộc nói: “Cái này còn phụ thuộc vào cấp bậc yêu thú.nếu là cấp năm hay cấp sáu yêu thú thì trực tiếp xuống phía dưới tìm Thính Phong các, bọn họ có thông tin về một số dị bảo cùng cao giai yêu thú để chư vị đạo hữu có bổn sự đi tìm. Nếu là yêu thú cấp cao hơn thì bọn họ không có, chỉ có thể chờ đợi tin tình báo của các bậc tiền bối Kết Đan kỳ khác mà thôi. Dù sao thì yêu thú cấp bậc như vậy ở nơi nào cũng đều không dễ dàng biết được. Tiền bối nên tham gia vào Giao hoán hội của tu sĩ Kết Đan kỳ, nói không chừng có thể có chút thu hoạch.”
“Giao hoán hội?” Hàn Lập thần sắc khẽ động, cảm thấy hứng thú.
“Dạ đúng, bình thường chỉ có tu sĩ Kết Đan kỳ mới có nguyên liệu cùng bảo vật mà tu sĩ Kết Đan kỳ khác cần cho nên mỗi lần phường thị triển khai thì Hội chủ thường mời rất nhiều tiền bối tới. Đây chỉ là một cuộc trao đổi với quy mô nhỏ để mọi người có thể có những thứ mình cần, nhiều lúc chủ nhân cũng mang đồ vật đến tham dự.” Hoàng Minh Lễ cẩn thận giải thích.
“Giao hoán hội này khi nào thì bắt đầu?” Hàn Lập bất động thần sắc, chậm rãi hỏi
“Có lẽ Lệ tiền bối còn phải đợi mấy ngày, trên cơ bản sẽ bắt đầu vào giai đoạn trung kỳ của phường thị, khi đó tự nhiên sẽ có người đến mời tiền bối.” Lão giả vội vàng bổ sung.
Hàn Lập nghe đến đó liền nhíu mày, lộ ra vẻ trầm ngâm tựa như đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng chỉ trong phút chốc, hắn nhìn sang Hoàng Minh Lễ nói:
“Hoàng đạo hữu, tiếp theo ta muốn một mình đi tham quan nơi này cho nên chúng ta chia tay ở đây, không cần đạo hữu phải đi theo nữa.” Hàn Lập thực không muốn trong khi tìm Thiên Diệp lộ thì lại có người kè kè bên mình mọi lúc mọi nơi vì vậy cũng không hề khách khí đề nghị.
Lão giả nghe vậy cũng không hề lộ ra vẻ ngoài ý muốn mà còn nở một nụ cười.
“Tiền bối nói rất hợp tâm ý của vãn bối. Vãn bối cũng muốn đi mua chút nguyên liệu. Vậy xin cáo từ tiền bối, nếu cần hỗ trợ gì cứ gọi vãn bối một tiếng là được.” Nói xong hắn cung kính hướng Hàn Lập hành lễ sau đó chạy đến một dược điếm không xa, xem ra là định xử lý thi thể của yêu thú.
Đối phương là kẻ thông minh khiến cho Hàn Lập vô cùng hài lòng.
Hắn đảo mắt nhìn xung quanh sau đó hướng đến một dược điếm bước tớ, cửa hàng này xem ra cũng có bán rất nhiều loại nguyên liệu.
Hiện giờ Hàn Lập đang ở trong một gian tĩnh thất nhắm mắt dưỡng thần nhưng trong lòng có vài phần buồn bực.
Ngày đầu tiền vừa đến phường thị, hắn đã đảo qua một lần cả hai tầng, quả nhiên có Bạn yêu thả nhưng loại sinh trưởng cạnh yêu thú cấp 8 căn bản chẳng có ai xuất ra được.
Còn về phần Thính Phong các cũng không có chút tin tức gì của yêu thú trên cấp bảy.
Do đó hắn cũng chỉ còn cách đợi Giao hoán hội kia thôi, hy vọng là mấy tu sĩ Kết Đan kỳ khác sẽ có tin tức.
Hai ngày còn thừa hắn quyết định thuê một gian tĩnh thất tiềm tu, xem có thể đột phá bình cảnh được không.
Kết quả tất nhiên là hoàn toàn không có gì tiến triển
“Cốc, cốc!” Tiếng gõ cửa từ ngoài vang tĩnh thất vang lên.
“Chuyện gì?” Tuy đã đoán trước nhưng Hàn Lập vẫn lạnh lùng hỏi.
“Lệ tiền bối, vãn bối phụng mệnh đến mời tiền bối tham gia Giao hoán hội, không biết tiền bối có hứng thú hay không?” Âm thanh ngọt ngào của một cô gái cung kính cất lên.
“Biết rồi, tất nhiên là tham gia.” Hàn Lập đứng dậy đi ra.
Bên ngoài có một cô gái áo trắng đang im lặng cúi đầu.
Vừa thấy Hàn Lập bước ra, cô gái ngẩng đầu lên, một gương mặt xinh đẹp động lòng người xuất hiện.
Nhưng Hàn Lập vừa thấy khuôn mặt của cô gái thì trong lòng không khỏi chấn động, ánh mắt của hắn hiện lên vài phần kinh ngạc.
“Như thế nào lại là nàng? Nàng sao lại ở đây?” Hàn Lập thầm nghĩ.
“Tiền bối, có gì không phải sao?” Bị Hàn Lập nhìn chòng chọc, gương mặt xinh đẹp kia bỗng ửng đỏ, cúi thấp đầu xuống hỏi nhỏ với vẻ bất an:
“Không có gì, dẫn đường đi!” Hàn Lập rất nhanh đã khôi phục lại vẻ bình thường, mở miệng nhàn nhạt nói.
Cô gái tuy cảm thấy đôi chút lo lắng nhưng cũng thuận theo hắn, nhẹ nhàng xoay người đi ra.
Nhìn thân hình cao ráo, đầy đặn trước mặt lông mày Hàn Lập nhíu lại, vẻ nghi ngờ ngày càng rõ nét.
Xuyên qua hai tầng, cô gái phía trước dẫn Hàn Lập tới phía trước một bức tường đá xanh ở một nơi hẻo lánh.
Nữ tử nhẹ nhàng ấn một cái vào tường đá, sau khi bạch quang quang đãng bỗng xuất hiện một cái cửa đá có rất nhiều phù văn bao quanh!