Hay là trẫm quay về kế thừa ngôi vị hoàng đế cho xong.
…
Minh Thù rời khỏi văn phòng yêu quái liên hệ với thú nhỏ để hỏi vị trí, đi thẳng một mạch tới.
Cục tròn vo dẫn thú nhỏ quét xung quanh, đã tụ tập mấy con đại yêu quái lại, lúc này đang ở trên Tĩnh Sơn.
Thú nhỏ nhìn thấy Minh Thù, nhanh như chớp lăn đến.
Sen ơi, Mãn Hán toàn tịch, Mãn Hán toàn tịch, Mãn Hán toàn tịch (1)!
Minh Thù nhặt nó lên, đáp một tiếng qua loa cho có lệ: “Được được được, biết rồi.”
Có Mãn Hán toàn tịch trẫm cũng không đủ ăn, còn có phần của ngươi ư! Ngây thơ!
Cục tròn vo và mấy con đại yêu quái ngồi xổm cách đó không xa, ngoại trừ bản thể tròn vo, ba con còn lại đều là hình dáng loài người. Có điều lúc này lộ ra cái đuôi, lộ lỗ tai, nhìn qua vô cùng bi thảm.
Thú nhỏ rầm rì, chỉ thị ta làm việc, còn muốn quản ta đánh ở đâu, ngươi tự đánh đi!“Lần sau đừng đánh mặt.” Minh Thù bóp thú nhỏ.
Minh Thù cười đi về hướng mấy con đại yêu quái.
Mà ba con đại yêu quái nghe nói Minh Thù sắp thừa kế ngôi vị hoàng đế, toàn bộ cơ thể yêu tinh cũng không khỏe.
“Đừng vội nói loài yêu chúng ta đã rất lâu rồi chưa xuất hiện trước yêu vương, cứ nói những yêu tinh đã đến rất gần với loài người, ngươi chắc chắn bọn chúng sẽ nghe lời ngươi?” Đại yêu quái số một mặt mũi sưng vù hừ hừ.
“Đúng vậy, hiện giờ lại không giống trước kia.” Đại yêu quái số hai hùa theo.
“Hiện giờ chúng ta sinh tồn cũng đã rất khó khăn, ngươi nhìn nhà ta đều đã bị những người đó biến thành dáng vẻ quỷ quái gì rồi. Còn đồ ăn nữa, không phải có độc thì là biến dị, tìm một thứ để ăn cũng trắc trở, sao còn có thời giờ đi làm những chuyện nhàm chán này.” Đại yêu quái số ba oán giận bất bình.
Nói đến đây, mấy con yêu quái rất đồng cảm, lập tức bắt đầu phỉ nhổ nước bọt loài người các kiểu, đẩy ở đâu, nổ ở đâu, làm ô nhiễm ở đâu.
Minh Thù: “…” Thì ra yêu giới giờ cũng đang quan tâm đến dân sinh đại sự.
Thất kính thất kính!
“Cho nên bây giờ chúng ta cần phải thay đổi!” Minh Thù nói to, cắt ngang mấy lời giao lưu làm sao hù dọa loài người của mấy con đại yêu quái, không để chúng tâm đắc gây họa cho quê hương mình.
“Các ngươi có làm không!”
Đại yêu quái số một hai ba: “…”
Ngươi cũng trói chúng ta tới đây rồi, chúng ta nói không làm, ngươi có thể thả chúng ta đi sao?
Tuy cảm thấy Minh Thù không đáng tin cậy nhưng mấy con đại yêu quái này cuối cùng vẫn bị khuất phục dưới nắm đấm của Minh Thù, bắt đầu tính kế cho đại nghiệp kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Yêu tinh đại vương!
Có vòng vây yêu tinh là được.
Cho nên bây giờ mục tiêu của họ chính là tập hợp yêu tinh.
Trước đây yêu tinh và yêu tinh có phương thức liên lạc đặc thù, Minh Thù chỉ cần giải quyết đại yêu quái, những tiểu yêu tinh khác để nhóm đại yêu quái đi xử lý là được.
Đạo lý đánh người và đánh yêu, Minh Thù làm rất được lòng người.
“Đại vương, đại vương… có người đến.”
Tĩnh Sơn bây giờ là hang ổ của Minh Thù, một yêu tinh nhỏ phi từ dưới chân núi lên, dường như có thứ gì đang đuổi theo hắn.
“Ai?”
“Không biết, là nữ, nhìn còn rất trẻ.” Tiểu yêu tinh nói.
Minh Thù nheo mắt: “Lên núi rồi?”
Tiểu yêu tinh lắc đầu: “Chưa…”
Khóe miệng Minh Thù giật một cái: “Chưa lên núi ngươi ồn ào cái gì? Chúng ta không làm cướp.”
Tiểu yêu tinh “dạ” một tiếng: “Nhưng cô ta đi về phía sau Tĩnh Sơn, tôi nghe anh Đại Bảo nói, phía sau không thể đi.”
Anh Đại Bảo chính là cục bảo vật quốc gia tròn vo kia.
“Vì sao không thể đi, chôn bảo tàng hay là chôn thi thể?”
“Kẻ nào đi về phía sau núi?” Đại Bảo từ trong rừng trúc đi ra:
“Không muốn sống nữa ư? Không phải ta đã cảnh cáo các ngươi không được đến phía sau núi sao.”
“Không phải, anh Đại Bảo, không phải tôi, là một người…” Tiểu yêu tinh lắc đầu lia lịa.
“Người?” Đôi mắt gấu mèo của Đại Bảo tràn đầy nghi ngờ.
“Người chạy đến đây làm gì, không phải lúc các ngươi ra ngoài bị người ta nhìn thấy rồi theo các ngươi đến đây chứ? Nói với các ngươi cả rồi, đừng tụ tập ở Tĩnh Sơn, các ngươi đi núi sát bên không được sao? Sao cứ phải ở chỗ ta!”
“Phía sau Tĩnh Sơn có gì?” Minh Thù hỏi Đại Bảo.
***
(1) Mãn Hán toàn tịch: Tiệc triều đinh Hán Thanh, là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán. Đợt tiệc này đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc. Nghệ thuật ẩm thực và kỹ thuật nấu nướng được thể hiện từ các đầu bếp khắp nơi ở Trung Hoa.