Trụy Huyết lạnh lùng nói một câu rồi dẫn người của mình đi ra ngoài.
Vương Thiến Thiến chỉ huy đám quân nhân xuất ngũ trong căn cứ chiến đấu. Thế nhưng, cô ta lại âm thầm phá hủy hết bom chôn dưới đất và chuông cảnh báo trong căn cứ. Thấy Trình Thành và năm mươi cao thủ kia dựa vào hỏa lực mạnh mẽ để áp chế hơn tám mươi người đằng trước căn cứ, cô ta do dự một lát rồi điều những người khác lên.
Thực ra, nhóm Trình Thành không chỉ dựa vào hỏa lực mạnh mẽ, mà quan trọng nhất là kinh nghiệm chiến đấu. Nói các cao thủ của nhà họ Bek là người máy toàn năng cũng chẳng ngoa, bọn họ biết sử dụng tất cả các loại máy móc của hải quân, lục quân và không quân. Điều khiến người ta khiếp sợ hơn là, sở trường đỉnh nhất của các cao thủ nhà họ Bek chính là đấu súng.
Ở phía xa xa, thấy nhóm cấp dưới của Trình Thành chẳng những có tài bắn súng chuẩn xác, đồng thời năng lực phản ứng và mức độ nhanh nhẹn còn đạt tới mức chưa từng thấy, Vương Thiến Thiến không khỏi âm thầm thán phục người nhà họ Bek.
Bên ngoài, tiếng súng vang lên đinh tai nhức óc, tiếng hét thảm thiết và tiếng người ngã xuống đất cũng không ngừng vọng tới. Kể từ lúc nhóm Trình Thành bắt đầu tiến hành công kích, sự yên tĩnh ở khu vực ngoại thành phía đông bị phá vỡ.
“Đoàng… Đoàng… Đoàng…”
Vương Thiến Thiến còn chưa kịp phản ứng gì, ba tiếng vang đã vọng tới, làm mặt đất rung lên vài lần. Bất chợt, Vương Thiến Thiến nhìn thấy Trương Vũ Trạch và một người đàn ông vạm vỡ dẫn gần bốn mươi người với vẻ mặt sắt thép xuất hiện, hỏa lực vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này, Trương Vũ Trạch và Vương Á Hổ mới tới. Bọn họ quan sát tình hình rồi lập tức dẫn người phối hợp với đội của Trình Thành, tấn công người trong căn cứ.
Tạm không nói tới việc những người Đông Phương Hạ điều tới đây tối nay đều là cao thủ, chỉ riêng năng lực chiến đấu của nhóm quân nhân xuất ngũ đã khiến người ta rùng mình rồi. Ngay khi xuất hiện, không chờ người trong căn cứ xả súng về phía mình, Vương Á Hổ đã chỉ huy mọi người tản ra, không cho người của căn cứ một cơ hội nào.