Còn chưa từng có người nào dám ăn sầu riêng ở địa bàn của Bạch tổng đâu, càng khó tin hơn là Bạch tổng cư nhiên còn không có đuổi người ra ngoài, Diệp thiếu ở công ty Triều Tịch có một biệt danh gọi là “Thiếu niên kỳ tích”, người nào ngu ngốc mới dám so sánh với Diệp thiếu.
(dreamhouse2255)
Nam tử mặc tây trang tới vì hạng mục kéo tài trợ trêи tay, người như vậy lễ tân có thể thường xuyên gặp được, ngay cả hạng mục trêи tay Bạch Vân Hi còn vội không xong, căn bản không có thời gian phản ứng.
Nam tử mặc tây trang không cam lòng nhìn về phía thang máy một cái, rầu rĩ rời đi.
Tiểu thư lễ tân nhìn Diệp Phàm biến mất, nhịn không được khe khẽ nói nhỏ.
“Ngươi biết không? Diệp thiếu mua một biệt thự ở phụ cận, Bạch tổng cư nhiên an bài người đến trang hoàng!”
“Hai người kia không phải là muốn ở chung đi?”
“Ta nghe nói Diệp thiếu mua biệt thự chỉ có ba trăm vạn, đó là một quỷ trạch!”
“Cho dù là quỷ trạch cũng không có vấn đề gì, có Diệp thiếu ở chỗ đó trấn tà là được!”
“Bạch tổng sẽ không phải thật sự là muốn dọn qua ở chung cùng Diệp thiếu đi?”
……
Diệp Phàm ôm mấy tập tranh đi vào trong văn phòng Bạch Vân Hi.
“Ngươi mang thứ gì tới đây vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.
(dreamhouse2255)
“Sách a!” Diệp Phàm nói.
“Ngươi cư nhiên cũng đọc sách?” Bạch Vân Hi kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm bất mãn nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ngươi đừng nói ta không học vấn không nghề nghiệp, ta không đọc sách bởi vì ta gặp qua là không quên được, mấy quyển sách đó ta xem một lần liền nhớ kỹ cho nên không cần thiết phải xem đi xem lại nhiều lần.”
Bạch Vân Hi: “……”
Lời Diệp Phàm nói nghe qua giống chuyện cười nhưng Bạch Vân Hi biết Diệp Phàm không phải đang nói đùa, tiểu tử này nhìn qua như tên não tàn, trêи thực tế lại có được một cái đầu làm người chạy theo không kịp, đáng tiếc, tiểu tử này chỉ số thông minh tuy cao, EQ lại quá thấp, nếu không phải thực lực của Diệp Phàm đủ cường đại, một giây sau chắc chắn bị người ta đánh thành đầu heo.
“Có thể giúp ta một việc không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm vui vẻ gật đầu: “Có thể! Đừng nói một việc, một trăm việc cũng không có vấn đề!”
Bạch Vân Hi cười nói: “Chỗ này có một quyển sách cổ, là bản đơn lẻ từ thời Tống, gần đây ta mất một chút công sức mới tới tay, ngoại gia gia ta hẳn là có hứng thú, ngươi giúp ta mang qua cho hắn đi.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được, vừa lúc trước đó ngoại gia gia hỏi ta thập toàn đại bổ hoàn, lúc ấy ta không có, hiện tại có rồi, ta tiện đường mang qua cho hắn.”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn biểu tình Diệp Phàm, lên tiếng cảnh cáo: “Đưa xong đồ liền rời đi, không được gây chuyện!”
Diệp Phàm không vui nhìn Bạch Vân Hi: “Ngươi nói ta giống như mấy tên du côn chuyên môn tìm phiền phức vậy, yên tâm đi, ta yêu thích hoà bình, sẽ không tùy ý tìm phiền phức.”
Bạch Vân Hi cười cười: “Ngươi so với mấy tên du côn kia còn đáng sợ hơn nhiều.”
Đám du côn kia đều không có bản lĩnh, Diệp Phàm thì khác, tuy rằng Bạch Vân Hi chưa từng thấy Diệp Phàm ra tay, nhưng hẳn là không tồi, Chu Cẩn Chi cũng từng nói qua, tiểu tử Diệp Phàm này trong chốc lát liền đánh ngã hết mấy tráng hán đi tìm hắn gây phiền phức.
……
Diệp Phàm vừa vào học viện không lâu liền nhìn thấy có mấy người quần ẩu ở cạnh hàng cây xanh trong học viện.
Nói là quần ẩu cũng không chuẩn xác, một đám người ẩu đả một người mới đúng, khó khăn lắm mới có một lần nhìn thấy người khác đánh nhau, Diệp Phàm không khỏi dừng lại xem thêm, vừa thấy rõ một chút, Diệp Phàm không khỏi nhíu mày, người bị đánh cư nhiên là người hắn quen biết.
“Diệp lão đại, cứu mạng a!” Thái Chấn Tuấn nhìn thấy Diệp Phàm, lập tức giống như nhìn thấy cứu tinh mà nhào tới.
Diệp Phàm nhìn mặt đầu heo Thái Chấn Tuấn, tức khắc đơ một chút, “Lúc này ngươi không cần gọi là Thái Chân Tuấn, gọi là Thái Chân Heo đi.”
Cõi lòng đầy chờ mong kỳ vọng của Thái Chấn Tuấn bị một câu của Diệp Phàm nghẹn thiếu chút nữa tắt thở!
(dreamhouse2255)
“Sao lại thế này?” Diệp Phàm hỏi.
Thái Chấn Tuấn vừa định mở miệng giải thích, một tên hoàng mao (lông vàng) bên cạnh đã dẫn đầu lên tiếng, “Tiểu tử, nhanh tránh ra cho ta, nếu không thức thời, ngươi liền có chuyện!”
“Có chuyện? Có chuyện gì?” Diệp Phàm cau mày, không vui hỏi.
“Muốn đánh! Các huynh đệ, lên!” Hoàng mao kiêu căng ngạo mạn hô một tiếng, mấy tên thủ hạ của hoàng mao nghe lệnh, bắt đầu công kϊƈɦ Diệp Phàm.
Diệp Phàm một chân đá một cái, một chân đá một cái, chỉ chốc lát sau, người vây công Diệp Phàm đổ đầy đất.
Thái Chấn Tuấn cực kỳ sùng bái nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi thật ghê gớm!”
Diệp Phàm gật đầu: “Thường thôi, thường thôi, vì sao những người này lại đánh ngươi?”
“Hắn đoạt bạn gái ta!” Hoàng mao lòng đầy căm phẫn chỉ vào Thái Chấn Tuấn.
Diệp Phàm quay đầu nhìn Thái Chấn Tuấn: “Ngươi đoạt bạn gái người ta sao, cái này không tốt lắm!”
Thái Chấn Tuấn vội vàng lắc đầu, “Lão đại, ta căn bản không biết nữ nhân kia là người của tiểu tử này, hơn nữa ta cũng không có đoạt, là nữ nhân kia tự mình dán tới, thịt đưa tới miệng, không ăn quá lãng phí, lại nói ta cũng không phải là ăn không trả tiền, ta đưa nữ nhân kia không ít đâu.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm vuốt cằm: “Vậy sao, cái đó không trách ngươi được, chỉ có thể trách mị lực của ngươi quá lớn, mị lực quá cũng có rất nhiều phiền toái, giống như ta vậy.”
Thái Chấn Tuấn: “……”
Hoàng mao tức muốn hộc máu mắng: “Nói hươu nói vượn, rõ ràng là cường thủ hào đoạt (cưỡng ép chiếm đoạt)!”
Thái Chấn Tuấn không vui nhìn hoàng mao: “Ta có tiền có nhan sắc, còn cần phải dùng đến cường thủ hào đoạt sao?”
Diệp Phàm nhìn mặt đầu heo Thái Chấn Tuấn, cảm thấy Thái Chấn Tuấn nói có nhan sắc hình như có chút miễn cưỡng.
……
“Tất cả không được nhúc nhích!” Một tiếng quát nhẹ truyền tới.
Thái Chấn Tuấn nhìn thấy mấy người đi tới, mày nhảy nhảy, thầm nghĩ: Phiền toái, nếu nhóm người này tới sớm một chút, Thái Chấn Tuấn nhất định sẽ cao hứng, nhưng chuyện gì cũng đã giải quyết xong, đám người này mới xuất hiện, Thái Chấn Tuấn liền cảm thấy phiền phức.
Mấy cảnh sát đi tới, “Chính là mấy người các ngươi đánh nhau ẩu đả sao? Tất cả đi cùng ta tới cục cảnh sát một chuyến!”
“Ta không rảnh!” Diệp Phàm nói.
“Ta quản ngươi có rảnh hay không làm gì, đi hết cho ta!” Nữ cảnh hung thần ác sát mắng.
Diệp Phàm: “……”
“Ta còn có việc, nếu không thì để hôm nào đi.”
Nữ cảnh hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Phàm: “Ngươi muốn gây chuyện đúng không, còn hôm nào!”
“Diệp thiếu, nếu không thì chúng ta đi qua một chuyến đi, kỳ thật cũng chỉ là ghi chép một chút, không tốn bao nhiêu thời gian.” Thái Chấn Tuấn nhẹ giọng khuyên nhủ.
“Phiền toái muốn chết!”
Nữ cảnh nhìn bộ dáng không tình nguyện của Diệp, nghẹn một bụng lửa giận!
(dreamhouse2255)
……….