“Đúng vậy, quỷ tướng, làm như vậy là ngài miệt thị chúng tôi, tâm tư ác độc…!”
Ác quỷ và thú vương đồng thời bức xúc.
“Làm càn!”
Cố Thanh Sơn bộc phát gầm lên giận dữ.
Hắn rút kiếm ra, chỉ vào liên quân ác quỷ và thú vương khắp vùng núi.
“Vây lại!”
Cố Thanh Sơn ra lệnh.
Vô số âm thanh của binh khí vang lên.
Toàn bộ quân đội Hoàng Tuyền tiến lên.
Họ giơ vũ khí, tiến về phía sườn núi.
Nhất thời tất cả trở nên yên tĩnh lại.
“Ngài muốn làm gì?” Tướng lĩnh ác quỷ trầm giọng hỏi.
“Đầu hàng thì phải có dáng vẻ của đầu hàng, nếu các ngươi dám can đảm phản kháng ta đây sẽ lập tức bẩm báo Quỷ vương, nói các ngươi giả bộ đầu hàng, mục đích vốn là để rắp tâm hại người, có ý đồ xấu!”
Cố Thanh Sơn tiến lên, đối diện trực tiếp tướng lĩnh ác quỷ.
Hắn hạ giọng nói: “Các ngươi cứ nhất quyết không chịu bỏ binh khí xuống, vậy không lẽ toàn bộ quân đội đầu hàng đều là giả vờ?”
Tướng lĩnh ác quỷ cười nói: “Oai hùng của Quỷ vương như vậy, chúng tôi nào dám giả đầu hàng?”
Cố Thanh Sơn im lặng, một quỷ tốt chạy đến bẩm báo: “Đại nhân, nghi thức chấp nhận đầu hàng sắp bắt đầu rồi, còn chờ một mình ngài thôi.”
“Cứ để họ chờ đi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đại nhân…”
“Cút!”
“Rõ!”
Quỷ tốt vội vã rời đi.
“Ta nói lần cuối, bỏ vũ khí xuống!” Cố Thanh Sơn nói.
Tướng lĩnh ác quỷ và tướng lĩnh thú vương nhìn nhau
Cố Thanh Sơn lùi bước, dẫn quỷ binh quỷ tướng gia nhập quân đội.
“Tất cả chuẩn bị.” hắn phát lệnh.
“Rõ!”
Nhóm người chết trong trạng thái chiến đấu.
Toàn bộ đội quân Hoàng Tuyền nhe răng nanh, chực chờ mệnh lệnh.
Tướng lĩnh ác quỷ thấy tình cảnh này, con ngươi co rút lại.
“Dừng! Chúng tôi sẽ buông binh khí!” Gã gào lên.
“Đúng đúng đúng, tất cả mọi người mau buông binh khí xuống!” Tướng lĩnh thú vương cũng vội vàng nói.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới vung tay ra lệnh đình chỉ hành động.
“Cử một đội quân đi thu binh khí.” Hắn phân phó nói.
Một đám quỷ tốt lên núi, nhanh chóng thu hồi binh khí của ác quỷ lẫn thú vương.
“Chúng tôi đã thể hiện thành ý của mình, ngài hài lòng chưa?” Tướng lĩnh ác quỷ hỏi.
“Hài lòng.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Hắn bỗng nhiên vung trường kiếm lên.
“Lên, giết sạch bọn chúng.”
Quân đội Địa ngục lập tức tiến lên.
“Giết! Giết! Giết!”
Các quỷ binh cầm vũ khí, xung phong lên chiến đấu.
Trên sườn núi, ác quỷ và thú vương hoảng loạn.
Có vài tên thú vương quay đầy chạy trốn.
Chạy trốn?
Cố Thanh Sơn nhìn cảnh này, nở nụ cười.
“Đợi đã! Quỷ tướng đại nhân, ta không hiểu…” Tướng lĩnh ác quỷ cuống quít hét lên.
“Chỉ có thể giết sạch các ngươi, biến toàn bộ các ngươi thành người chết, thì ta mới coi các ngươi là người một nhà được.”
“Cái đồ ma quỷ nhà ngươi!” Tướng lĩnh thú vương giận dữ gào thét.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, bình thản nói: “Đây là chiến tranh.”
Ngàn vạn đội quân Địa Ngục cùng nhau tiến về phía dốc núi.
Ác quỷ và Thú Vương mất đi binh khí hoàn toàn không có cách nào phản kích.
Chỉ với một lần công kích, liên quân lập tức chạy tán loạn.
“Có mấy tên lợi hại, đừng để bọn chúng chạy mất.” Cố Thanh Sơn nói.
Tám tên Quỷ Tướng ở phía sau chia ra, đuổi theo.
Trong chốc lát.
Tướng lĩnh ác quỷ và Thú Vương bị bắt lại.
Bọn chúng bị trói đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Ngươi là đồ…” Tướng lĩnh ác quỷ kêu lên.
Cố Thanh Sơn vung kiếm.
Hai cái đầu rơi xuống đất.
“Như vậy thì chúng ta lại có thêm hai đồng bào chân chính.”
Cố Thanh Sơn nói với chúng tướng.
Chúng tướng cười to vang dội.
Bỗng nhiên, tất cả đám tên ma quỷ biến mất không còn tăm hơi.
Cảnh tượng bốn phía cũng biến mất theo.
Toàn bộ thế giới còn lại một vùng trắng trống rỗng.
Cố Thanh Sơn xuất hiện trước mặt một tên Quỷ Tướng.
Tên Quỷ Tướng này có bề ngoài giống Cố Thanh Sơn bây giờ như đúc.
Xem ra nó chính là Đại Quỷ Tướng gốc.
Đại Quỷ Tướng tạm thời không nói gì.
Hình như trong lòng nó có chút phức tạp.
“Rõ ràng là kết quả thắng chắc, vì sao còn phải làm đến mức này?” Đại Quỷ Tướng hỏi.
“Chắc thắng ư? Hai chữ này đại diện cho sự kiêu ngạo, mà cho tới bây giờ ta luôn thận trọng.”
“Thận trọng…” Đại Quỷ Tướng như có điều suy nghĩ nói.
“Đúng vậy, sống chết của tất cả đồng bào ta buộc chặt trên người ta, ta không thể cho kẻ địch bất cứ cơ hội trở mình được.”
“Vậy ngươi thu lấy binh khí là được rồi, vì sao phải giết sạch bọn chúng?”
“Trong từng thế giới, chắc chắn sẽ có một vài mánh khóe mà chúng ta không biết, ngươi nhất định phải mang lòng kính sợ đối với những thứ mà ngươi không biết.”
“Ngươi sợ bọn họ còn mánh khóe mà ngươi không biết?”
“Đúng vậy.”
Đại Quỷ Tướng im lặng một lúc, thở dài và nói: “Hóa ra là không thể trách kẻ địch được, đúng là do chính ta chủ quan rồi.”
Thân hình nó dần dần hóa thành một lá bài.
Lá bài này tung bay đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy trên mặt của lá bài, Đại Quỷ Tướng mặc chiến giáp màu đen trên người, tay cầm thanh đao dài, phát ra tiếng gầm thét chấn động trời.
Mấy hàng chữ nhỏ xuất hiện phía dưới lá bài.
[Quỷ Tướng đứng đầu thế giới Hoàng Tuyền, có được áo giáp có sức mạnh thần kỳ do Quỷ Vương ban cho, có thể chiến đấu với liên quân Tứ Giới và các vị thần, chưa từng thua.] [Bởi vì trúng mưu ma chước quỷ của liên quân, Đại Quỷ Tướng rơi vào hoàn cảnh bị bao vây tấn công từ bốn phía, không thể chạy đến bảo vệ Quỷ Vương trong trận chiến cuối cùng, bởi vậy hối hận không thôi, khi chiến tranh kết thúc thì tự vận chết.] [Đại Quỷ Tướng, lá bài triệu hồi của bộ bài báo thù, sức chiến đấu đứng đầu.]