Sắc mặt của đám người Laura phía sau thật khó coi, tuy biết được sự hùng mạnh của đối phương nhưng bị người ta coi thường như vậy, thật không thể chịu nổi.
– Hừm, yêu nữ của hội nghị hắc ám à, đừng quá căng thẳng, tộc ma cà rồng các người mặc dù rất lớn mạnh nhưng không có nghĩa là chúng tôi sẽ sợ, thế giới bây giờ đều do loài người chúng ta chi phối rồi.
Prince tiến lên một bước, trừng mắt nhìn dáng người của Lilith rồi nói.
Lilith quay đầu lại, khinh thường, liếc Prince một cái.
– Cậu bé à, khi nào em lớn thì hãy nói chuyện với chị nha!
– Ngươi!
Prince đỏ mặt, tức giận, lại bị Storm girl Laura ngăn cản.
Laura mỉm cười khiêm tốn nói với Sargeras:
– Thưa thân vương, theo tôi biết thì ngài không trực tiếp phụ trách kế hoạch liên quan đến mật đảng, vậy tại sao lần này lại tham dự cuộc họp bí mật này?
– Vấn đề này thật nhàm chán, không phải đã rõ rồi sao? Người của Thạch Trung Kiếm các người cũng đã đến rồi, Giáo Đình cũng đã cử người tới, không phải vì muốn cướp lấy Kiếm tử thần à? Ngoài miệng thì nói là đối phó với Apollon, nhưng tâm địa ma quỷ đó ai mà không biết.
Không đợi
Sargeras trả lời,
Lilith liền nói xen vào.
Sargeras thở dài, nhìn Laura bằng ánh mắt xin lỗi, ông nói:
– Đứa con gái này từ nhỏ đã quen được chiều chuộng, các vị đừng để ý. Sở dĩ tôi đến đây, thứ nhất đương nhiên là vì muốn nhìn thanh Kiếm tử thần có phải như những gì chúng tôi nghĩ hay không. Kế đó, cũng gần một thế kỷ tôi không xuất hiện ở lãnh địa rồi, tôi dự định nhân cơ hội này ra ngoài một chút.
Nghe câu trả lời của Sargeras, Verdessa ở bên cạnh im lặng, những người này rõ ràng không xem nước Pháp ra gì.
Mục đích chủ yếu của cuộc họp bí mật lần này là đối phó với Apollo và lĩnh vực của thần, nhưng không ngờ những người này chỉ nhắm vào việc có được thần khí, chẳng lẽ sự an toàn của nước Pháp và châu Âu không đáng để nhắc đến sao? Hay bọn họ vốn xem thường chuyện liên quan tới Apollo?
Mọi người nói chuyện với nhau rồi bắt đầu lên tàu.
Sargeras và Dương Thần vốn dĩ không nằm trong danh sách khách mời, nhưng nghe xong những lời đối thoại này, Verdessa vốn không đủ dũng khí ngăn cản bọn họ lên tàu, huống hồ nếu những người này quen biết nhau, vậy thì bản thân mình đã trở thành khách mời đặc biệt đến tham dự đại hội này, lúc này Verdessa chỉ có thể linh động thôi.
Đợi đến khoảng sáu giờ tối, tất cả tổ chức và cá nhân được mời đến đều đã lên tàu, điều này cũng khiến Verdessa và những người Pháp của Cục An ninh thứ bảy thở phào nhẹ nhõm, tốt xấu gì thì bước đầu tiên cũng đã thuận lợi.
Chiếc du thuyền Louie mười sáu khá xa hoa, lần này lại được chuyển đến đây, toàn bộ khách khứa đều đã bước vào các gian phòng sang trọng bên trong để nghỉ ngơi.
Vì hội nghị lần này, không xác định là một ngày hay mấy ngày, nên chiếc du thuyền này tương đương với một khách sạn xa hoa, nó được dùng để bù lại tình hình quân sự yếu kém trên eo biển Măng-sơ.
Dương Thần được đưa vào một phòng đơn đắt tiền, nhưng hắn không có hứng thú một mình quanh quẩn trong căn phòng xem những chương trình tivi nhạt nhẽo. Lần này đến Pari, một nửa là vì muốn nghỉ ngơi, cho dù tham dự đại hội lần này thì cũng không có lòng dạ nào mà đối phó với tên cướp bóc thần bí có thể sẽ xuất hiện.
Vì vậy, Dương Thần theo ký hiệu chỉ thị trên du thuyền, đi một mạch tới phòng ca múa giải trí của du thuyền, cũng chưa có cơ hội uống rượu, nếu gặp lại người quen, tán gẫu vài câu cũng không tồi, dù sao mình mấy ngày nữa cũng sẽ phải trở về Hoa Hạ, sau đó không biết dịp nào mới đến lại châu Âu.
Kết cấu bên trong du thuyền rất to lớn, năm phút sau khi Dương Thần bước đến mới tìm thấy phòng hát nằm ở tầng khá cao của du thuyền, nơi đây cũng được coi như là chỗ uống rượu.
Chỗ cửa chính phía trước lóe ra một tia đỏ, truyền đến âm thanh nhảy múa sống động, điệu Jazz và Blue hòa vào nhau, mang theo tiết tấu mãnh liệt, khiến Dương Thần trong nháy mắt vui vẻ lên.
Nhưng khi Dương Thần vừa đi vào phòng hát thì hắn có cảm giác không ổn.
Dương Thần vội vàng nghiêng người, tránh được chỗ gần cửa lớn.
Cũng trong chớp mắt, một dáng người khôi ngô giống như đạn pháo, bay ra từ phòng hát, đi thẳng, đụng trúng vào vách tường thép ở cửa đối diện.
– Ầm!
Sự va chạm giữa cơ thể và bức tường thép tạo ra tiếng vang khó chịu, mang theo âm thanh đinh tai nhức óc.
Dương Thần cúi đầu nhìn, chính là một người đàn ông có làn da rám nắng mặc chiếc áo khoác Jean, ống quần bó sát người, cái bụng đã hướng lên trời, một dòng máu tươi xuất hiện trên trán.
Xem ra, chắc là có mang huyết thống của khu vực châu Mỹ Latinh, trên cánh tay của người đàn ông này có hoa văn của đầu con báo hung tợn, cả người cơ bắp cuồn cuộn.
– Báo châu Mỹ?
Dương Thần nhận ra lai lịch của người đàn ông này, chắc hẳn là một trong những tên lính đánh thuê nổi tiếng nhất thế giới, binh đoàn đánh thuê Báo Châu Mỹ có trụ sở đặt tại Amazon.
Chỉ có điều, làm sao vừa mới lên tàuđã có chuyện khủng khiếp xảy ra?