Đến lúc này, thực lực tăng mạnh của mọi người mới dừng lại.
Sau đó, nếu tiến thêm một bước cũng rơi vào bình cảnh.
Mặc dù có tù binh Phi Vũ Kiếm Quân tồn tại, hắn có linh quang Quân Cấp có thể hấp thụ, thế nhưng vì tố chất thân thể của Sở Vân không đủ, lại trở thành chế ước.
Linh quang cần thân thể chịu được, trong toàn bộ quá trình, để tăng cường tố chất thân thể, tất cả mọi người không ngừng phân chia Long Tình Quả.
Hiện tại trên Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, đã rất thưa thớt, Long Tình Quả chỉ còn hơn mười quả. Chủ yếu là, đều là Long Tình Quả của bốn đầu long thú tuyệt phẩm.
Đó là vì bảo lưu chiến lực của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi mới lưu lại.
Ngoài ra, đều bị bốn người phân ăn đi. Thực lực Tiếu Tiểu Hiền và Bạch Toa Toa cũng bởi vậy chiếm được trình độ tăng trưởng nhất định.
Nếu còn muốn tố chất thân thể tăng trưởng, nhất định phải thu được mắt rồng chủng loại khác. Thế nhưng loại vật này, trong Đôn Hoàng Vương khố có tồn lượng rất ít.
Sở Vân cũng từng đánh chủ ý lên người Tiểu Bao Tử. Dù sao hắn có nhiều đan phương như vậy, trong đó chắc có rất nhiều giúp tăng trưởng tố chất thân thể.
Thế nhưng dược liệu, bởi vì độ kiếp, tiêu hao rất nhiều. Không bột đố gột nên hồ.
– Thôi được, thực lực tăng trưởng rất nhanh, cũng cần tích lũy cô đọng. Chiến lực tăng vọt, cũng cần tốn thời gian quen thuộc khống chế.
Sở Vân thay đổi ý nghĩ của mình, tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.
Vừa lúc Kim Bích Hàm chính thức động thủ, dự định xuất binh, thu phục thế lực các phương. Trong cuộc sống kế tiếp, Sở Vân liền thành một phần chiến lực cao cấp trợ giúp nàng, chinh chiến sa trường. Vừa có thể hỗ trợ Kim Bích Hàm, vừa có thể trong chiến đấu, mau chóng nắm giữ quen thuộc Kiếp Yêu trong tay.
Rất nhanh, vũ danh của gã truyền khắp toàn bộ Đôn Hoàng quốc, làm sĩ khí bản quốc đại chấn, làm địch quân lo sợ trong lòng.
Thế lực các phương của Đôn Hoàng quốc, chiến lực đều bị bẽ gãy trong Đôn Hoàng Sa Nhãn. Trong đó có một số bộ phận, thậm chí ngay cả thủ lĩnh cũng chết bên trong. Ví dụ tốt nhất chính là tể tướng Thiết Sơn cùng Thượng Quan Phong Dạ.
Vương thất Đôn Hoàng bởi vậy một đường thế như chẻ che, quá quan trảm tướng, tin chiến thắng liên tiếp báo về, vô số người hàng.
Bản thân bọn họ đã chiếm phần đại nghĩa, lại có nhân vật lãnh đạo anh hùng. Cho dù là Bạch Toa Toa, hay Kim Bích Hàm, Sở Vân đều là nhân vật cực kỳ có mị lực lãnh đạo. Có thể có tình thế tốt như vậy, cũng là do các nhân tố chồng chất lên nhau, tạo thành.
Chỉ là, dưới dạng tình cảnh này, Đôn Hoàng công chúa lại có chút rầu rĩ không vui.
Nàng hướng Sở Vân nói thật tiếng lòng:
– Cuộc chiến của Đôn Hoàng quốc làm quốc lực suy nhược tới cực hạn, chiến tranh làm cho dân chúng thống khổ rất nhiều. Nhiều nơi, mọi người áo rách quần mỏng thực không phải chuyện tốt. Ta nên làm gì bây giờ?
Sở Vân nghe vậy, trước tiên liền nghĩ đến phương châm cải cách kiếp trước Kim Bích Hàm thúc đẩy.
Những phương châm này, làm Đôn Hoàng quốc trong thời gian ngắn liền hồi phục sức lực, quốc lực khôi phục. Sau mười năm, đạt đến thực lực cường quốc hưng thịnh.
Sở dĩ hiện tại Kim Bích Hàm không có ý nghĩ đó, là bởi vì có Sở Vân gia nhập, dẫn đến các loại biến hóa, làm tốc độ bình định giảm lại, do đó Kim Bích Hàm cũng thiếu khuyết thời gian để cân nhắc.
Sở Vân liền đem phương châm cấu tứ của Kim Bích Hàm kiếp trước nói thẳng ra.
Kim Bích Hàm trừng lớn hai mắt, nghe đến mấy lời sau, nhìn ánh mắt Sở Vân giống như là nhìn quái vật.
– Trời ạ, những phương châm này đều nhằm vào thực tế, mơ hồ thích hợp, nội dung nghiêm ngặt, rất nhiều thứ đều biểu đạt ý nghĩ, sự truy cầu của ta. Huynh đến tột cùng sao mà nghĩ được?
Nàng sợ hãi than thở liên tục.
Sở Vân sờ sờ mũi, không nói gì, cảm thấy có chút xấu hổ. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Kim Bích Hàm bỗng nhiên tiến sát vào, hôn hắn một cái, thâm tình chân thành lại mang theo ngữ khí đố kỵ: – Cùng đại thiên tài huynh ở một chỗ, luôn làm cho người ta cảm thấy thất bại.
– Nào có chuyện đó.
Sở Vân ôm thắt lưng của Kim Bích Hàm, chân tâm ý thực nói:
– Kỳ thực mấy thứ này, bằng vài sự thông minh tài trí của nàng, nhất định cũng nghĩ ra.
Kim Bích Hàm muốn tránh thoát, nhưng song chưởng Sở Vân như kìm sắt. Cuối cùng nàng bất đắc dĩ buông bỏ cử động này, lắc đầu, cười từ chối cho ý kiến.
Mấy ngày nay, tình cảm của Sở Vân cùng Kim Bích Hàm nhanh chóng hâm nóng, quan hệ sâu thêm. Đổi làm trước đây, lấy sự rụt rè của Kim Bích Hàm đâu thể cho Sở Vân ôm.
Giữa lúc Sở Vân muốn thừa thắng truy kích, Bạch Toa Toa lại đi đến, phá hủy chuyện tốt.
– Các người làm gì vậy?
Sắc mặt Bạch thống lĩnh không tốt nhìn sang, tâm tình nàng rất phức tạp, vừa vui vẻ cho Kim Bích Hàm, vừa lo lắng nàng không hạnh phúc.
– Quan trọng là tiểu tử biến thái này. Hắn thực sự chỉ có mười bảy tuổi sao?
Bạch Toa Toa cũng hiểu được Sở Vân là một quái vật.
Cuối cùng, Sở Vân ở trong ánh mắt sắc bén của nàng mà lui lại. Còn Kim Bích Hàm để cải thiện hình tượng Sở Vân trong lòng Bạch Toa Toa, liền chia xẻ những phương châm cải cách mà nàng nghe được.
Bạch Toa Toa nghe xong, sắc mặt động dung, nhìn bóng lưng của Sở Vân, tự đáy lòng phát sinh cảm khái:
“Người này quả thật là kiêu hùng loạn thế.”
…
Quỷ Đằng quốc.
Hầu như tròn một năm này, đều có mây đen tầng tầng, đè nặng lên phiến thổ địa u ám này.
Ở đây hầu như ánh sáng cách biệt, giống như là minh giới của nhân gian. Đồng dạng, ở đây cũng là nơi yêu vật thuộc tính ám ảnh phồn vinh đa dạng nhất.
Quỷ Đằng quốc đã thực thi chính sách bế quan tỏa cảng, gần ba vạn năm. Ở trong mười lăm quốc đảo của Tinh Quốc, nó đại biểu cho thần bí, âm u và tàn lãnh.
Rất ít người của Quỷ Đằng quốc xuất hiện ở địa phương khác của Tinh Châu. Cho dù là đại biểu thế lực Cửu U thành của giới du hiệp ở Quỷ Đằng quốc, cũng rất ít tham dự hoạt động trọng đại của Tinh Châu.
Bởi vậy, dưới số lượng hành động bên ngoài không nhiều, Quỷ Lệ người truyền thừa môn phái sau này ở Đôn Hoàng Sa Nhãn trở về, lập tức dẫn phát oanh động trong môn phái.
Nhất là chuyện Bạch Cốt Quỷ Quân thất tung, càng mang đến một hồi rung động.
Cường giả Quân Cấp, mặc dù là trên Đằng bảng, được thế nhân công nhận chỉ có mười hai vị. Bạch Cốt Quỷ Quân không chỉ là một trong số đó, còn là chiêu bài đối ngoại của Cửu U thành.
Mười hai Quân chín Hầu bảy Vương, đã là chiến lực cao nhất hiện nay của Tinh Châu. Tổn thất Bạch Cốt Quỷ Quân, đối với thế lực siêu nhất lưu như Cửu U thành, cũng là tổn thất lớn lao.
– Túy Nhất Sinh đại sư, ngài là toán sư đệ nhất Quỷ Đằng quốc. Mời đoán nơi hạ lạc của Bạch Cốt Quỷ Quân?
Âm Thi trưởng lão điều khiển Cửu U thành, vì chuyện này đăng môn bái phỏng quốc sư Quỷ Đằng quốc Túy Nhất Sinh.
Muốn tìm một người thất tung, Hoa Toán sư là cách hàng đầu. Âm Thi trưởng lão rất tin Túy Nhất Sinh, thế nhưng kết quả lại làm hắn thất vọng.
Túy Nhất Sinh trắc toán, phun máu ba lần, cuối cùng bất đắc dĩ buông bỏ. Hắn thở dài một hơi, nói với Âm Thi trưởng lão:
– Ta trắc toán không ra, thực sự xuất hổ.
– Túy đại sư, ngài là người phát ngôn của lưu phái Mộng Ngôn Sư giới Toán Sư, vì sao ngay cả người cũng không tính được?
Âm Thi trưởng lão kinh ngạc không tưởng tượng nổi.
– Toán sư có ba lưu phái lớn, Tinh Toán sư, Mộng Ngôn sư cùng với Quái sư. Ta tuy là người phát ngôn của lưu phái Mộng Ngôn sư, thế nhưng trong thiên hạ, nhân vật có thể sánh vai cùng ta. Một vị là đệ nhất nhân Quái Tiên của lưu phái Quái sư, vị khác là đệ nhất nhân Tinh Nữ của Tinh Toán sư. Trừ ra, sư huynh của ta Thụy lão nhân cũng có thể sánh với ta. Trong ba người này, bất kỳ là ai xuất thủ che đậy thiên cơ, cho dù ta cũng không tính được.
Sắc mặt Túy Nhất Sinh tái nhợt, từ từ giải thích.
– Không ngờ là như vậy…Lẽ nào nói Bạch Cốt Quỷ Quân thất tung có độc thủ của bọn họ phía sau?
Âm Thi trưởng lão nhíu chặt đôi mày.
– Cũng không thể cho là như vậy. Toán sư, chính là dựa theo quy luật thiên địa, lấy nhân tâm suy đoán thiên tâm, tiết lộ thiên cơ nhận phải thiên đố, phải dùng Yêu Vật Khí Vận phòng thân, bởi vật có rất nhiều hậu hoạn, cũng không phải giống thường nhân tưởng tượng không gì không làm được. Ngoài trừ khả năng ba người này xuất thủ ra, nếu đối tượng muốn trắc toán có số mạng lớn, vượt qua Yêu Vật Khí Vận của ta, chẳng khác nào đã bị lão thiên che đậy, bởi vậy khó có thể phỏng đoán.