Thế nhưng cậu lại mong mẹ có thể tìm được một người chồng yêu thương mẹ.
Cậu không muốn mình và em gái trở thành gánh nặng của mẹ, vậy nên cậu luôn nỗ lực khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.
Cậu nghĩ, nếu như một ngày nào đó mẹ đi cưới chồng, không thể đem theo cậu và em gái, thế thì cậu sẽ nuôi em. Cậu đảm bảo sẽ nuôi em gái như công chúa luôn.
Bây giờ mẹ đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi.
Cậu chưa từng gặp Nguyễn Hạo Thần, cũng không hiểu gì về người này lắm. Thế nhưng Nguyễn Hạo Thần có thể khiến mẹ kết hôn với ông ta, chỉ tính mình chuyện này thôi cũng đã đủ khiến cậu phục ông ta rồi.
Bao nhiêu năm nay, số người muốn cưới mẹ hoàn toàn không phải là ít, thủ đoạn và cách thức ngoài sáng trong tối gì cũng đủ cả. Tuy nhiên không một ai có thể cưới được mẹ, kể cả chú Đường.
Mà mẹ mới về được có mấy ngày đã liên đăng ký kết hôn và trở thành vợ chồng với Nguyễn Hạo Thần. Đây đúng là bản lĩnh của ông ta, bản lĩnh không ai có được.
Vê điểm này thì không ai bì được. Không phục cũng phải phục thôi.
Đường Bách Khiêm có hơi căng cứng người, vội ngước mắt nhìn Đường Minh Hạo, môi mấp máy nhưng lại không nói được lời nào.
Đúng, rõ ràng anh thế nào cũng không thể ngờ được Khiết Khiết lại kết hôn. Lúc nhận được tin này anh còn ngờ là mình nghe nhầm nữa.
Khiết Khiết nói đây chỉ là kết hôn trên thỏa thuận mà thôi, nhiều nhất là 1 năm, thế rồi anh liền buông bỏ.
Nhưng mà lời Đường Minh Hạo lúc này lại như một thanh gươm sắc bén, đâm thẳng vào ngực anh.
Anh chỉ chú ý đến việc kết hôn thỏa thuận mà bỏ qua nguồn cơn bản chất vấn đề.
Thế giới của trẻ con thì thuần khiết hơn, thế nên bản chất vấn đề mà chúng nhìn thấy cũng đơn giản hơn, thuần khiết hơn.
Dù là kết hôn thỏa thuận đi nữa thì việc có thể khiến Tô Khiết đồng ý kết hôn cũng đã là một chuyện khó tin rồi.