Tần Tiêu gật gật đầu, nhìn thấy Quách Tử Nghi ra ngoài soái trướng, hắng giọng, trịnh trọng nói ra:
– Hoàng đế băng hà!
– Ah!
Không ngoài sở liệu, Lý Tự Nghiệp cùng Vạn Lôi đều cả kinh nhảy dựng lên, Phạm Thức Đức cũng cả kinh ngây ngốc, liên tục không ngừng nói ra:
– Thật sao?
Sắc mặt Tần Tiêu nặng nề:
– Ngươi thấy ta giống đang nói đùa sao? Các ngươi đều ngồi xuống, đừng hô to gọi nhỏ.
Ba người đều có chút khẩn trương ngồi bên cạnh Tần Tiêu, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Tần Tiêu.
Tần Tiêu nói ra:
– Hoàng đế là bị giết, đã chết trong tay Vi hậu cùng An Nhạc công chúa. Vi hậu lo lắng chuyện mình dâm loạn và chuyên quyền hậu cung bị lộ, tiên hạ thủ vi cường giết hoàng đế bằng thuốc độc. Sau đó tập hợp Võ Tam Tư phong tỏa tin tức không phát tang, chuẩn bị qua lễ mừng năm mới lập tứ tử của hoàng đế là Lý Trọng Mậu là hoàng đế bù nhìn. Hai mẹ con này, bây giờ đã muốn làm nữ hoàng thứ hai rồi.
Phạm Thức Đức cái cằm cũng sắp rớt xuống đất, ấp úng nói ra:
– Sao, tại sao có thể như vậy! Hoàng đế đối với Vi hậu sủng hạnh như thế, đối với An Nhạc công chúa cưng chiều không nói nên lời! Các nàng rõ ràng…
Lý Tự Nghiệp kêu to:
– Tiểu tiện nhân kia không phải đã điên rồi sao?
– Sớm tỉnh rồi.
Tần Tiêu nói:
– Vừa tỉnh dậy đã la hét muốn làm Hoàng Thái Nữ, đối với thái tử lăng nhục và khi dễ mọi cách. Thái tử không chịu nổi chuẩn bị khởi binh chính biến, không ngờ chuyện bại lộ bị cấm quân nam, bắc nha đánh tan. Sau đó thái tử bị phế nhốt, hiện tại có lẽ đang trên đường đi lưu vong.
– Ah, ta nói hai ngày này đúng là không gặp Hình Trường Phong cùng những huynh đệ đặc chủng doanh kia.
Vạn Lôi bừng tỉnh đại ngộ:
– Đại tướng quân đã phái bọn họ đi bảo hộ thái tử.
– Đúng!
Tần Tiêu khẽ gật đầu:
– Lúc ấy các ngươi đang bận rộn, chuyện xảy ra quá đột ngột, hai vị không nên đặt trong lòng.
– Lão đại, lần này không phải chúng ta định làm lớn đấy chứ?
Lý Tự Nghiệp là đại đầu quỷ mười phần, rõ ràng ra vẻ mừng như điên:
– So sánh với lần chính biến còn lớn hơn sao? Nói thật, ta đã biết rõ, đi theo lão đại thì chắc chắn có đại sự làm, ha ha!
Phạm Thức Đức dở khóc dở cười trừng mắt nhìn Lý Tự Nghiệp:
– Ngươi là Hắc đản, không có đúng mực, chỉ biết đánh giết. Hiện tại ngay cả hoàng đế đều bị người ta mưu hại, ngươi rõ ràng còn cười được. Nên nghe đại tướng quân an bài đi.
Lý Tự Nghiệp căm giận trừng hắn:
– Quản ngươi điểu sự!
Vạn Lôi cũng có chút gấp khó dằn nổi:
– Đúng vậy a đại tướng quân, nói mau đi, chúng ta tiếp tục nên làm cái gì?
– Đừng nóng vội, nghe ta từ từ nói xong đã.
Tần Tiêu làm rõ suy nghĩ, bình tĩnh nói:
– Đầu tiên, chuyện này tạm thời không được bàn ra, không thể cho Trương Nhân Nguyện biết rõ. Ta không muốn sinh ra chi tiết không ngờ tới. Không có gì bất ngờ xảy ra thì không lâu sau Trương Nhân Nguyện sẽ đi Bắc Đình tọa trấn nơi đó. Ta không muốn làm cho hắn khó xử, chuyện này ta cũng không hy vọng hắn biết rõ. Ta muốn toàn quyền khống chế Tả uy vệ, không hy vọng phía trên có người tiết chế, cũng không hy vọng sinh ra ma sát với hắn, mọi người hiểu chưa?
– Hiểu rõ, Đại tướng quân nói tiếp đi.
– Chuyện kế tiếp muốn chư vị phối hợp chặt chẽ với ta!
Đống lửa lớn trong soái trướng cháy lách tách, tràn ngập hào khí giương cung bạt kiếm. Bọn người Lý Tự Nghiệp bắt đầu nghe Tần Tiêu nói kế hoạch:
– Mấy ngày gần đây nhất, có lẽ sẽ có khâm sai tới đây tuyên chỉ, đem Trương Nhân Nguyện điều đến Bắc Đình tọa trấn nơi đó. Đồng thời, nói không chừng cũng sẽ điều ta đi tới góc nào đó, bảo ta giao binh quyền.
Lý Tự Nghiệp lập tức nhảy dựng lên:
– Ta Pháp Khắc con mẹ nó, lão đại giao nộp binh quyền, nói đùa gì vậy?
– Ngươi gấp cái gì, ngồi xuống cho lão tử!
Tần Tiêu tức giận trợn mắt mắng, kéo hắn ngồi xuống.
– Thời điểm này chúng ta không thể hiển nhiên giương cờ xí ‘cần vương’ giết vào Trường An. Bởi vì như vậy sẽ bạo lộ động cơ, làm cho bọn người Vi hậu có đề phòng, trong thành Trường An có Sở vương đang chuẩn bị chính biến bị trở tay không kịp. Cho nên chúng ta chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn, cho Sở vương nhiều thời gian chuẩn bị đã.
– Đến lúc đó ta sẽ giả ý tiếp chỉ giao binh quyền ra, mặc kệ người tiếp quản ấn đại tướng quân là ai, các huynh đệ đều phải nhịn xuống, làm cho hắn mang theo các ngươi cùng Tả uy vệ đi vào Trường An. Chỉ có như vậy mới không đánh rắn động cỏ. Ta sẽ nghĩ biện pháp ẩn nấp theo vào, sẽ không thực cách xa Tả uy vệ. Chờ đợi thời cơ chín muồi ta sẽ xuất hiện lần nữa, bắt lấy tướng lãnh thống quân sau đó khởi binh.