Tất nhiên… Cũng không thể không tin được, khen cô xinh đẹp thì chắc là sự thật, suy cho cùng thì mặt mũi cô cũng không đến nổi nào là xấu xí.
Buổi tiệc tối kéo dài đến tận tối muộn, sau đó có xe riêng tới đón bọn họ đến tham gia tiệc của ban tổ chức. Địa điểm là một hội quán âm nhạc nổi tiếng, đó từng là nơi ở của một nhạc sĩ nổi tiếng, sau đó nó được sung vào của công và biếng thành một hội quán cao cấp.
Bên trong không có nhiều người, khá là chắt lọc khách vì những người đến đây đều là những ông trùm tai to mặt lớn có uy tín và danh dự.
Hứa Minh Tâm có cảm giác mình đang đắm chìm trong hạnh phúc, cô cầm giấy bút và chạy lăng xăng đi xin chữ kí.
Cô cảm thấy với số chữ ký này thì cô có thể làm giàu một phen.
“Xin chào, cho hỏi anh có thể kí tên cho em được không?”
Hứa Minh Tâm đi tới chỗ một người đàn ông mặc tây trang mang giày da, người đó quay lưng về phía cô và đang uống rượu một mình.
Hứa Minh Tâm nói rất nhỏ nhẹ và dè dặt, suy cho cùng thì đây đều là những nhân vật đáng gờm!
Người đó chậm rãi quay đầu lại, Hứa Minh Tâm nhìn rõ mặt người đó xong lập tức ngây ngẩn.
Tại sao lại là Cố Gia Huy…
Đây là buổi tiệc của các ngôi sao cơ mà? Tại sao anh lại xuất hiện ở đây?
Cô còn chưa kịp phản ứng thì Cố Gia Huy đã nắm lấy tay cô, kí lên mình trong lòng bàn tay cô.
“Chữ kí của anh là có một không hai, chỉ dành cho đúng một người, em phải giữ cho thật kĩ đấy nhé.”
Lòng bàn tay cô nhột nhột, tim lại run lên.
Lời anh nói… Mang hơi hướm trêu ghẹo.
“Anh… Tại sao anh lại xuất hiện ở đây thế?”
“Anh lấy danh nghĩa của ban tổ chức tới đây, chị Thanh Vân lấy được thiệp mời, biết anh không yên tâm về em nên mới đưa thiệp của tập đoàn cho anh.”