Nghe lời nói của bộ thây khô lông xanh thì nó đi tới chỗ này hình như cũng không phải là vì muốn đuổi giết Huyền Thiên, mà là cố ý tới đây tìm bộ xương khô này báo thù thì phải?
Hai mắt của Huyền Thiên sáng ngời, bộ thây khô lông xanh không cùng một phe với đám lôi thi này, như vậy, nếu như bọn nó đánh nhau thì chẳng phải là mình sẽ có cơ hội chạy thoát ra khỏi chỗ này rồi sao?
Ngay lúc tuyệt vọng, Huyền Thiên lại thấy được một chút ánh sáng hy vọng, thần sắc lập tức đại chấn, chỉ cần có cơ hội thì dù nhỏ nhoi tới mức nào đi nữa thì hắn đều phải dồn toàn lực để tranh thủ, tuyệt đối không thể dễ dàng buông tha được.
Đột nhiên, trong hư không vang lên một giọng nói,
– Nghiệt đồ! Ta đã sớm lường trước là ngươi không chết, chung quy cũng sẽ có một ngày trở lại lôi cung, cho nên đã sớm bày ra tuyệt thế sát trận, chờ ngươi bước vào, mặc kệ là ngươi biến thành loại quái vật gì đi nữa, mặc kệ là ta đã chết bao lâu, cũng đều sẽ giết chết ngươi.
– Lôi cung? Nơi này là thượng cổ lôi cung sao?
Huyền Thiên đột nhiên giật mình hiểu ra,
– Khô lâu ngồi trên vương tọa không còn nghi ngờ gì nữa, chính là thượng cổ Lôi Vương, còn bộ thây khô lông xanh này chính là đồ đệ đã bị phế, bị hắn trục xuất xuống lòng đất, nhưng không biết là chiếm được truyền thừa quỷ dị gì đó cho nên có thể chết đi sống lại, tuy rằng người không ra người, ma không ra ma, nhưng thực lực cũng thập phần khủng bố.
Đồng thời, Huyền Thiên cũng cảm giác được, việc bộ thây khô lông xanh sống lại cùng với ý niệm của thượng cổ Lôi Vương thức tỉnh, chắc chắn có liên quan tới hắn.
Mỗi một cỗ thi thể không thể nào có chuyện bảo tồn được vạn năm bất hủ được, ý niệm của vương giả cũng không thể có chuyện bảo tồn được vạn năm bất diệt, mà chỉ có thể phong ấn lại, cho tới khi nào có người xúc động tới phong ấn mà thôi.
Huyền Thiên xâm nhập vào tầng thứ tư của bảo khố địa cung chính là mấu chốt, oanh phá màn hào quang bên ngoài lôi đình chi tâm lại càng quan trọng hơn, trước giải trừ phong ấn ý niệm tinh thần cùng với thân thể của bộ thây khô lông xanh.
Còn ý niệm của thượng cổ Lôi Vương thì chính là cảm nhận được bộ thây khô lông xanh sống lại cho nên phong ân cũng bị giải trừ, sau đó cả thượng cổ lôi cung vốn chỉ trong truyền thuyết cũng cùng nhau hiện thế,
– Ha ha ha, ha ha ha ha ha!
Bộ thây khô lông xanh cất tiếng cười to vô cùng chói tai và khó nghe,
– Lão bất tử, lúc ngươi còn sống không thể diệt được ta, sau khi chết chỉ còn lưu lại một đạo hồn niệm yếu ớt, chỉ bằng thân thể của hai mươi tên phế vật này mà cũng muốn diệt ta sao? Thời đại của ngươi đã chấm dứt rồi, lão tử hôm nay tiêu diệt một tia hồn niệm cuối cùng còn sót lại của ngươi thì Hóa Lôi Tôn Quyết cùng Ngự Lôi Châu đều rơi vào trong tay của lão tử, lão tử muốn dùng thi chứng đạo, đúc thành tôn thân vô thượng linh khu, ha ha ha ha – – !
Cười to một tràng, thân thể của bộ thây khô lông xanh lóe lên, liền phóng tới chỗ của bộ khô lâu trên vương tọa, hai tay duỗi ra, đồng thời chụp vào Hóa Lôi Tôn Quyết cùng với Ngự Lôi Châu trên tay khô lâu.
Két – – !
Tất cả lôi thi cùng động cùng một lúc, thần binh thiên cấp trong tay lóe lên hoa quang, ẩn chứa lực lượng kinh thiên động địa.
Chín bộ lôi thi phía bên trái nhanh chóng vọt tới phía trước bộ khô lâu cùng một lúc, xếp thành hàng, chặn lại trước mặt của bộ thây khô lông xanh, chín bộ lôi thi bên trái thì trực tiếp tấn công bộ thây khô lông xanh.
Thần binh thiên cấp vừa động thì kiếm khí hóa cương, đan vào nhau tạo thành một màn kiếm võng, đánh xuống với chỗ bộ thây khô lông xanh với xu thế phô thiên cái địa.
Kiếm cương, chỉ có thủ đoạn mà siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh mới có thể xuất ra, vô kiên bất phá, vô vật bất tồi, lực công kích khủng bố dị thường.
Cho dù là cường giả địa giai cảnh đỉnh phong đi nữa, một tia kiếm cương cũng đủ để lấy mạng của hắn, chỉ nhiêu đó cũng đủ thấy được uy lực của kiếm cương mạnh tới mức nào.