– Trước đây ta vẫn lo lắng an nguy của bản thân mình. Hiện tại xem ra đây không phải chuyện sinh tử của mình ta! Đại Đường nếu rơi vào trong tay Vi hậu, Võ Tam Tư gian thần này, cả quốc gia sẽ xong đời, càng không cần phải nói đám người chúng ta! Cái khác không nói, đối với ta ngươi có tính toán gì?
– Chuyện cho tới bây giờ, đã không phải ‘trang Bức’ có thể giải quyết vấn đề!
Lý Long Cơ cắn răng một cái, lộ ra thần sắc cương nghị quyết đoán:
– Khởi binh chính biến, đánh chết Vi hậu cùng Võ Tam Tư nghịch đảng, thay đổi hiện trạng hôm nay.
Tần Tiêu cảm giác lòng mình chấn động, cường lực trấn định lại, sau đó ngồi xuống ghế:
– Có kế hoạch kỹ càng không vậy?
– Có!
Lý Long Cơ nói ra:
– Đại ca còn nhớ rõ Trương Cửu Linh không? Giữa năm khoa cử đậu Tiến sĩ, hiện tại đảm nhiệm thư lang phủ Tương Vương. Ta ngẫu nhiên quen biết với hắn, hắn rõ ràng nói tới đại ca ở Nhạc Châu vì Tiên nhi tức giận mắng hắn. Từ đó về sau người này vẫn giao thiệp thâm tình với ta. Lúc này có đại sự, toàn bộ do hắn hiến kế mưu đồ!
– Lại là hắn!
Tần Tiêu vội hỏi:
– Ta còn chuẩn bị viết một phong thư tiến cử hắn cho thái tử, không nghĩ tới hắn đi không từ giã. Đây cũng là thiên ý ah! Người này tài học đầy bụng, xác thực là nhân tài! Nói đi, hắn hiến kế gì?
Lý Long Cơ nói ra:
– Một chiêu này gọi là ‘ám độ trần thương’, chuyên môn thiết kế cho đại ca! Vi hậu chắc chắn sẽ không yên tâm khi ngươi mang binh về Trường An, sẽ hạ chiếu truất binh quyền của ngươi, lại đưa ngươi tới nơi biên cương ăn gió sương. Đến lúc đó đại ca giả ý tiếp chỉ giao quyền, sau đó bắt lấy tướng lãnh tới tiếp quyền lại, phái người giả trang tướng lãnh thống quân, chính mình xen lẫn vào trong quân tới Trường An. Tả uy vệ đến Trường An thì theo lệ phải phòng giữ kinh thành. Thời điểm này ngươi thừa cơ xông lên, thừa cơ đánh hạ nam nha Vi Ôn, giết tiến hoàng thành, tiếp ứng ta trong hoàng thành khởi sự.
– Tốt, ta bên này tuyệt đối không có vấn đề.
Tần Tiêu kiên quyết mà quyết đoán nói ra:
– Nhưng mà chúng ta nhất định phải ước định thời gian, bằng không thì làm sao không ổn! Mặt khác, ngươi tới nay vẫn là người cô đơn, ta cũng chưa nghe nói qua ngươi có tướng lãnh thân tín và nhân mã nào cả. Ngươi lấy cái gì khởi sự?
Lý Long Cơ cười lên:
– Đại ca chớ có quên, tuy toàn gia chúng ta từ trước không tranh quyền đoạt lợi kết giao tâm phúc, nhưng sau lưng ta còn có một cô cô tốt Thái Bình công chúa! Vạn kỵ tướng lĩnh Cát Phúc Thuận, Trần Huyền Lễ, Lý Tiên Phù, đối với cô cô ta trung thành và tận tâm, giao tình không tồi với ta, hơn nữa những người này đều là người trung nghĩa.
– Hoàng thành tả uy vệ tướng quân Tiết Sùng Giản ngươi cũng nhận thức, là con của cô cô, có cảm tình thâm hậu với ta; mặt khác, nội giám vườn ngự uyển Chung Thiệu Kinh cùng cung đình thừa Cao Lực Sĩ, đến lúc đó sẽ là nội ứng, Tể tướng Trương Thuyết, Lưu U Cầu, Ngụy Nguyên Trung nhất định sẽ tích cực hưởng ứng. Huống chi, Vi hậu cùng Võ Tam Tư, hiện tại đã là kẻ bị người người oán trách, chỉ cần chúng ta dám ngẩng đầu lên sẽ có người tiếp ứng!
– Nhưng mà đại ca, ta sở dĩ mạo hiểm xa xôi ngàn dặm đến nơi đây chờ ngươi, cũng là bởi vì nếu như ngươi không thể giải quyết năm vạn binh mã phủ nha của Vi Ôn, cho dù chúng ta công chiếm hoàng cung, cũng khó có khả năng chống cự được lâu! Cho nên, lúc này đây từ trong tới ngoài, cũng không được có sai lầm gì cả.
Tần Tiêu mày kiếm giương lên, ra sức kích một quyền:
– Nói thật, lão tử chờ đợi ngày này sắp nổi điên rồi! Ta đã sớm không nhìn được triều đình chướng khí mờ mịt. Đại Đường chúng ta sớm nên biến thành thiên triều thịnh thế. A Man, không cần nói nhảm nữa, lúc này đây xem như vì giang sơn Đại Đường, dân chúng thiên hạ cũng tốt, hoặc là vì ước định của huynh đệ chúng ta cũng được, hoặc là vì sinh tử tồn vong của mình, đại ca ta với ngươi bất cứ giá nào cũng phải chơi lớn một chuyến! Vi Ôn đám người kia có thể ngăn cản tả uy vệ hổ lang chi sư sao? Nếu ta không thể san bằng nam nha Trường An sẽ đưa đầu cho ngươi đá, Trương Nhân Nguyện bên kia xử lý như thế nào?