Quần áo của bọn chúng cũng đã hóa thành tro phi, huyết nhục đã sớm khô cạn, nhưng mà khí thế vô cùng cường đại, so với lôi thi Huyền Thiên chém giết còn mạnh hơn nhiều.
Huyền Thiên có thể kết luận, những lôi thi này khi còn sống đều là cường giả Thiên giai cảnh.
Mỗi một cỗ lôi thi đều có một bảo kiếm dựng thẳng, trong đại điện không có thiên địa nguyên khí, bị những bảo kiếm này hấp thu, bất luận võ giả gì cũng không hấp thu được nửa điểm nguyên khí.
Ánh mắt Huyền Thiên cả kinh, những bảo kiếm này dù chưa hiển lộ cái gì, nhưng với tư cách là Luyện Khí Sư, Huyền Thiên có thể nhìn ra những bảo kiếm này bất phàm, ít nhất cũng là địa cấp thượng đẳng bảo kiếm, thậm chí – – là Thiên cấp thần binh.
Hai bên đại điện có tất cả chín lôi thi, tổng cộng mười tám con, đồng thời cũng có mười tám lôi thi, mỗi một kiện Thiên cấp thần binh đều là vật báu vô giá, cho dù toàn bộ là Thiên cấp thần binh. Vẻn vẹn chỉ có mười tám chuôi, nhưng một thanh cũng là bảo tàng không gì sánh được.
Cho dù là thế lực nhị phẩm cũng khó có thể xuất ra mười tám Thiên cấp thần binh.
Tâm của Huyền Thiên âm thầm nhảy lên, nếu có thể đủ đạt được mười tám chuôi Thiên cấp thần binh, hắn sẽ trở thành nhân vật giàu có nhất Thần Châu đại địa.
Nhưng mà những lôi thi này mỗi một con tương đương với siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh, trong đó thậm chí có tương đương với Thiên giai cảnh trung kỳ, Thiên giai cảnh hậu kỳ. Trừ phi là các chủ Thiên Tinh Các, hoặc là giáo chủ Luyện Huyết Giáo đích thân tới, nếu không ai có lực lượng cường đại đoạt vũ khí từ tay của những lôi thi này?
Hơn nữa cho dù là các chủ Thiên Tinh Các và giáo chủ Luyện Huyết Giáo đích thân tới cũng chưa chắc làm được.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua bên cạnh mười tám lôi thi, mười tám chuôi bảo kiếm, cuối cùng nhìn về phía trước, đó là nơi phát ra uy áp.
Phía trước có chín bậc thang, phía trên có một vương tọa cực lớn, trên vương tọa có một khô lâu đang ngồi.
Trên vương tọa cũng không phải là thi thể huyết nhục gì, chỉ còn lại có một bộ hài cốt. Nhưng nó lại tản ra khí thế kinh thiên, mà Huyền Thiên hôm nay cũng là cường giả Địa giai cảnh, thân thể thập phần cường đại, nhưng mà dưới cổ uy áp cường đại này cũng có cảm giác khó thừa nhận nổi, giống như trên lưng mang theo ngọn núi nặng vạn cân, hắn có cảm giác như muốn ngả xuống đất.
Khí tức bộ xương khô này so với mấy thây khô Thiên giai cảnh đỉnh phong kia còn khủng bố hơn, trong nội tâm Huyền Thiên sinh lòng ngưỡng mộ. Chẳng lẽ đây cũng là thi hài của vương giả?
Khô lâu không còn sinh cơ, ngồi trên vương tọa trống rỗng, nhưng mà hai tay đều cầm một vật.
Tay trái cầm một quyển sách, không phải dùng trang giấy bình thường, không biết từ làm từ thứ gì, trải qua vạn năm vẫn bất hủ.
Tay phải cầm một hạt châu màu xanh, nhìn qua nó không có gì khác lạ, nhưng trong đó ẩn chứa một tia lôi quang.
Huyền Thiên cảm thấy truyền thuyết cổ xưa, Lôi Đình sơn mạch ở thời đại thượng cổ là một đại tông môn Lôi Cung, tông chủ Lôi Cung, mà Lôi Vương chính là chủ nhân của nó.
Tay còn lại của thi hài còn có một khỏa lôi châu màu xanh nhạt, chẳng lẽ đây là thượng cổ Lôi Vương trong truyền thuyết sao?
Từ hai bên trái phải, Huyền Thiên không phát hiện địa phương nào rời đi, hai bên của vương tọa có lôi thi, nếu như tìm đi lấy vật phẩm nói không chừng sẽ kinh động chúng.
Phía trước hai bên không có lối ra, Huyền Thiên quay người nhìn ra sau lưng.
Quả nhiên phía sau Huyền Thiên có một thang lâu, đi thông lên tầng trên, nhưng mà ánh mắt của hắn giật mình, đầu bậc thang cũng có hai lôi thi, vừa vặn chắn ngang lối đi lên trên, cần phải đẩy hai lôi thi mới được.
Huyền Thiên nhíu mày, khí tức hai cỗ lôi thi này so với mười tám cổ khác còn mạnh mẽ hơn, cho dù thế nào cũng có thể so được với thây khô Thiên giai cảnh đỉnh phong bên dưới.
Hơn nữa bảo kiếm trong tay hai lôi thi này chưa ra khỏi vỏ, nhìn về phía trên không có hoa văn nào, ngược lại có cảm giác chất phác, nhưng mà Huyền Thiên với tư cách Luyện Khí Sư lại nhìn ra hai thanh này là Thiên cấp bảo khí hàng thật giá thật, cả Thần Châu đại địa thì đây chính là thần binh cái thế cường giả Thiên giai cảnh tha thiết ước mơ.