Độc Bạch bĩu môi, nói: “Ngươi sao? Đoán chừng đời này ngươi cũng không theo kịp.”
“Còn ngươi thì sao? Dù sao còn tốt hơn người không có sức chiến đấu.” Cố Lý chế giễu.
“Tin hay không ta cho ngươi gặp xui xẻo!”
“Hừ!”
Đường Tam có chút bất đắc dĩ nói: “Ta cùng mọi người quả thật có chút khác biệt, nhưng dù là năng lực nào, nếu tu luyện đến đỉnh phong đều cực kỳ cường đại. Các vị sư huynh, sư tỷ đều là huyết mạch cấp một, Băng Tinh Biến của Đại sư huynh sau lần này cũng hẳn là huyết mạch cấp hai, chỉ cần giải quyết được vấn đề cường độ huyết mạch, ta tin rằng ngộ tính của các chủng quần khác đều không so sánh được với nhân loại chúng ta. Chắc hẳn mọi người đều nhận ra chỗ tốt trong chuyến đi Tổ đình lần này và sự thật là mọi người đều đang tiến bộ. Chờ đến khi các ngươi thu được tán thành của các Hoàng Giả, vậy sẽ chứng tỏ ở cùng cấp độ, các ngươi đứng ngang hàng với tất cả các chủng quần.”
“Đường Tam nói đúng, ghen tỵ không bằng chăm chỉ. Chúng ta tiếp tục cố gắng tu luyện!” Độc Bạch nắm chặt tay quơ quơ. Từ khi leo lên núi Thiên Hồ, hắn ngày càng lý giải Thiên Hồ Chi Nhãn sâu sắc hơn. Cộng thêm hắn vừa tăng lên Tứ Vĩ Thiên Hồ, lòng tin của hắn so với trước kia đã mạnh hơn nhiều.
Trương Hạo Hiên nói: “Tốc độ tiến bộ của các ngươi là điều chúng ta không dám tưởng tượng. Ta đã xem như là người có nồng độ huyết mạch cao, cũng cực kỳ cố gắng, nhưng ở độ tuổi giống các ngươi, ta vẫn còn rất nhỏ yếu. Các ngươi hẳn nên cảm thấy may mắn vì gặp được Đường Tam. Không có sự trợ giúp của hắn, các ngươi cũng không có hiện tại. Tiếp tục cố gắng đi, tranh thủ sớm ngày đạt đến Cửu giai đỉnh phong, khi đó Đường Tam sẽ trợ giúp các ngươi tăng lên Thần cấp. Với tầng cấp huyết mạch của các ngươi, một khi thành tựu Thần cấp thì tương lai đều là trụ cột vững vàng của tổ chức. Đúng rồi Đường Tam, còn có chuyện ta muốn nói với ngươi.”
“Lão sư, ngài nói.” Đường Tam cung kính nói.
Trương Hạo Hiên nói: “Biểu hiện của ngươi ở lần Tổ đình tinh anh đại tái này ngày càng gây chú ý, đã bị tổ chức coi trọng. Tổ chức đang nghe ngóng lai lịch của ngươi, hy vọng có thể liên lạc được với ngươi, thậm chí là chào mời ngươi gia nhập tổ chức. Đương nhiên, người bọn họ tìm là Tu La.”
Bản thân Đường Tam là người của Cứu Thục, nhưng Tu La thì không. Hắn đồng thời có hai thân phận, chỉ có mấy vị này là biết được.
Đường Tam nhìn Trương Hạo Hiên, nói: “Vậy ngài nghĩ thế nào?”
Trương Hạo Hiên mỉm cười nói: “Đương nhiên là giữ bí mật cho ngươi rồi. Chuyện này liên quan rất rộng, nên hôm qua khi trở về ta đã dặn mọi người phải nghiêm ngặt giữ bí mật chuyện thân phận của ngươi, tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài.”
“Tạ ơn lão sư.”
Hiện tại xác thực hắn không thích hợp bại lộ trước mặt các cao tầng trong Cứu Thục. Với biểu hiện của hắn trong Tổ đình tinh anh đại tái lần này, nếu tổ chức Cứu Thục biết hắn là người một nhà, có lẽ sẽ ưu tiên nhiều tài nguyên cho hắn, nhưng đồng thời cũng uỷ thác trách nhiệm. Như vậy, khi hắn bại lộ sẽ phải gánh nhiều trách nhiệm hơn. Đây không phải là việc Đường Tam muốn. Hơn nữa, từ chuyện Khổng Tước Đại Yêu Vương biết về Cứu Thục có thể thấy, tổ chức trong mắt Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc cũng không thần bí như vậy.
Cứu Thục không bị Tổ đình nhằm vào, đó là vì Tổ đình không thèm để mắt tới một tổ chức nhân loại nho nhỏ như vậy. Nhưng nếu ở Tổ đình tinh anh đại tái, Đường Tam thu được thành tích tốt, chứng tỏ được tài năng của mình, mà hắn lại là người của Cứu Thục, vậy rất có thể sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho cả bản thân hắn và tổ chức.
Vì vậy, Trương Hạo Hiên căn bản không cần hỏi Đường Tam cũng biết nên trả lời tổ chức bên kia như thế nào. Trước khi Đường Tam có năng lực dẫn đầu tổ chức thì hắn tốt hơn vẫn không nên bại lộ.
“Ngươi còn thi đấu hai người đúng không? Tranh tài hôm nay ngươi tham gia cùng ai?” Độc Bạch đột nhiên hỏi.
Đường Tam nói: “Chờ khi xem thi đấu các ngươi sẽ biết.”
Đám người hôm qua là lần đầu tiên xem tranh tài, cho nên không biết hắn cùng Mỹ công tử dự thi.
“Cái này còn phải đoán sao? Là Sư Hổ Kiếm Thánh đúng không?” Trình Tử Chanh hừ một tiếng nói tiếp, “Tiểu Đường, ta cầu xin ngươi một chuyện nha. Ngươi có thể dạy ta kỹ xảo phi hành không? Hôm qua nhìn ngươi giao đấu với tên Bỉ Mông Cự Thú, ta đều hổ thẹn muốn chết rồi. Cùng là Kim Bằng Biến, sao ngươi có thể bay như vậy a!”