Sau khi hết 6 phút dài nhất cuộc đời, sau khi chào xong một cái nó chỉ muốn bay lại chỗ Duy Dương lấy áo khoác thôi
Hic mặc áo vào cái ấm hẳn lên ấy, cái hành động đưa áo cho nó mặc tưởng đâu rất bình thường nhưng trong mắt rất nhiều người nhìn thấy đều không chút bình thường, rất đơn giản bởi 1 lí do là Duy Dương đẹp trai, rõ là bao nhiêu chị xinh gái trường nó đang phải đứng đấy nhìn, nhưng Duy Dương chẳng thèm để ý một chút mà lại tỏ ra thân thiết với nó như thế, ai cũng nghĩ có là anh em đi nữa thì vẫn thấy tức, trong khi đấy vài người thấy ảnh trên facebook tưởng đâu Duy Dương là bạn trai của Phương Anh, hừmm tiếc là nãy giờ nhìn mãi chẳng thấy anh liếc Phương Anh một cái gọi là.
” Em múa có bị khác mọi người chút nào không nhỉ?”
Nó đứng co người lại, lấy hai tay đan đan vào nhau cho đỡ lạnh
” Chắc tối qua tryhard nên không bị sai nữa”
Nó thở phào nhẹ nhòm, nhỡ nó múa bị lệch thì mệt lắm, vì nó đứng đầu chẳng nhìn được đường sau mà
Nó nắm tay Quỳnh cho đỡ lạnh, hic tiếc kaf cả hai đứa đều tay lạnh như nhau
” Sao tay mày lạnh thế” Quỳnh cau mày
” Làm như tay bà ấm lắm không bằng” Nó bĩu môi
Nó quay qua Duy Dương
” Cho em mượn tay chút xíu đi”
Duy Dương ngơ người vài giây xong cũng bỏ tay ra khỏi túi áo đưa ra trước mặt
Nó cầm tay Duy Dương thấy ấm ấm, ồ hóa ra người ta bảo tay con trai ấm lắm à, thôi dù sao so với một đứa tay đang cóng lạnh như nó và tay anh vừa bỏ trong túi áo ra thì khác nhau cũng đúng
Duy Dương cũng hiểu ý nó nên cầm hai tay nó xoa xoa cho đỡ bị cóng tay ấy
Hic cái hành động ấy lại rơi vào mắt rất rất nhiều người rồi, đơn giản chỉ vì số lượng người phát hiện ra có một con người siêu đẹp trai đứng đấu ngày càng nhiều thôi. Nó cảm giác rất nhiều người đang nhìn vào, kệ thôi đôi lúc bạn sẽ không biết được cái cảm giác khi mà mình quen một người, mà rất nhiều người muốn kafm quen không được, đấy nó đang bị cảm thấy hạnh phúc trong hoàn cảnh khi mà rất rất nhiều người nhìn Duy Dương, rất nhiều người muốn làm quen muốn gây sự chú ý hay đơn giản là muốn chụp ảnh cùng cũng không được, ờ ờ thế mà nó còn được cầm tay trai đẹp, cảm xúc kì lạ thực sự
” Ấm hơn chút nào chưa”
Quỳnh đứng đấy ghen tị muốn gào lên mất, cộng thêm cà cái giọng nói ấm áo ngọt ngào chết người của Duy Dương nữa, hic cẩu lương ngập mặt ra
” Ok rồi” Nó nhận ra sát khí từ con bạn thân iu dấu đang nhìn nó nên thu tay về, hic nó lại quay lại giả vờ đáng thương nhìn Quỳnh
” Để tớ nắm tay cậu vậy” Nó cười tít mắt nhìn Quỳnh
” Không cần”
” Thôi mà bạn iu” Nó trưng bộ mặt ngây thơ vô tội ra nhìn Quỳnh, tay vẫn nắm tay Quỳnh, hic dù sao cũng không ấm như tay Duy Dương
Nó bắt đầu nảy ra ý tưởng đi chụp ảnh, ơ thế là kéo cả Trung Kiên cả Quỳnh cả Minh Tùng các thứ ra chụp ảnh, hí hí nhiều người nhìn ghen tị, và muốn mặt dày lao lại xin chụp ảnh cùng 3 anh đẹp trai của nó nhưng không cho nữa đâu.
Lúc sau nó phát hiện ra tên Hưng đang nhìn lại phía bọn nó, kệ nó ứ sợ, mà chắc tới giờ hết ý định muốn cua nó rồi cũng nên, làm gì mà tên này chung thủy tới vậy được
Nó chụp được mấy tấm ảnh siu đẹp luôn, lát về up lên facebook khoe mới được, cho bàn dân thiên hạ ghen tị luôn, hí hí
Mẹ chắc sau khi ngồi cùng cô và bóc phốt nó thì cũng đã đi ra rồi, vì mẹ khá là bận chỉ xem được hết lớp nó múa là ra về thôi, đương nhiên nó phải kéo mẹ lại chụp quả ảnh đã, nó còn bắt cả An Nhi chụp cùng.
Tụi nó đứng ở đấy mấy người lận, thế là bao nhiêu con mắt nhìn Duy Dương hay Minh Tùng đều chỉ là biết nhìn và ngưỡng mộ thôi, không dám lại gần, nó còn thấy Phương Anh có đi qua đấy nhìn nhưng chẳng lại đâu, dù sao ở trường người ta cũng là hot girl mà.
Quỳnh chạy đi vệ sinh một xíu lúc chạy về mặt như kiểu đang nín cười cái gì đấy, kéo nó qua một bên rồi kể
” Vừa vào nhà vệ sinh nghe mấy hot girl trường mình nói chuyện về Duy Dương mà tao mắc cười qua đứng nghe thêm lúc rồi quên cả việc đi vệ sinh” Quỳnh ôm miệng cười
” Nói gì ?”
” Chị Ngọc ấy, kêu Phương Anh là đưa facebook Duy Dương đi chị ấy chắc sẽ tán đổ, tao mắc cừi quá” Quỳnh vừa ôm miệng cười vừa lấy điện thoại trong túi ra mở ra cái gì đấy
” Tao thấy thú dị nên tao ghi âm lại cho mày nghe”
” Ủa hóa ra mày đi vệ sinh lâu vậy là để ghi âm cái này á hả “
Quỳnh chỉ tít mắt cười
Nó bật âm nhỏ nhỏ hơn xuống một chút rồi ghé tai vào điện thoại để nghe, mới nghe mấy câu đầu là nó muốn cười haha vào mặt mấy đứa kia rồi, hic nó còn tưởng trên đời này còn mình nó bị ảo tưởng chứ ai ngờ còn nhiều người dị luôn, hic nhưng nó không dám tự xưng là xinh gái nhất trường rồi còn tự tin cua được Duy Dương đâu, hic mấy chị này đúng là chưa gặp Hà My hay mấy hoa khôi trường anh rồi, trường người ta đầy gái xinh người ta còn chẳng thèm, hờ hờ thú dị đúng là câu chuyện thú dị nhất nó từng nghe luôn.
Nó nghe xong chỉ biết ôm miệng cười, nếu không có ai ở đây là nó đảm bảo sẽ cười như một con thần kinh trốn trại cho xem, tiếc là đang bị duyên dáng nên không dám cười nhiều
” Đừng vội cười, còn nữa lúc tao đi ra tụi kia nghệt mặt luôn, hí hí tao lại mắc cười á, xong mày biết gì hong? Phương Anh nó mới gọi tao lại, suýt nữa tưởng tụi kia oánh tao xong nó hỏi mày với Duy Dương là cái quan hệ gì, tao đang tính bảo tại sao tao phải tra lời câu hỏi của nó thôi nhưng mà mấy chị đại đứng đấy tao đành thản nhiên bảo người yêu đấy nên đừng nghĩ tới chuyện cua Duy Dương, xong tao còn nhắc lại vụ hỏi bài của Phương Anh, tao bảo mày đọc được tin nhắn và mày tự acp đấy, không phải Duy Dương đâu, còn giảng bài thì mày bảo Duy Dương giảng, tao con nhắc luôn cả kể từ lần đó tới giờ không nó nhắn tin với Duy Dương luôn, hí hí thế là mặt nó tối sầm lại, mấy chị kia nhìn nó, vì lúc nãy nó bảo nó chưa hề tiếp cận Duy Dương.” Quỳnh kể một hơi làm nó phì cười
” Thế nhỡ lát tao bị oánh thật thì sao?”
” Hahaha tại nghe tức quá nên tao mới lỡ tăng thêm phần thú dị cho câu chuyện thôi”
” Hí hí không sao mình thích cách nói của bạn” Nó ôm miệng cười tít cả mắt
” Ê cần thận tụi nó tính cua ông Duy Dương thật đấy”
” Bằng cái nào? Facebook á, no no ổng khóa facebook, cuối tuần mới onl một lúc với lại ổng khóa cái add friend rồi, có mặt dày nhắn tin thì chắc được”
” Cũng được, ước gì tao được trai đẹp add ” Quỳnh chớp mắt
” 1 ly sinh tố đi, lát về được add luôn này”
” Thôi đi, đồ bạn bè”
Nó chỉ ôm miệng cười
” Nãy nghe bà Lan nói, Phương Anh ảo tưởng Duy Dương lên thăm nhỏ”
” Chịu rồi” Nó nhún vai, đâu ra lại có người mắc bệnh ảo tưởng nặng hơn cả nó như này
