“Không nghĩ sẽ làm phiền anh như vậy, tôi nghĩ tôi nên về trước”
“Không sao, Là Tống Thần nhờ cậu làm việc, là hắn làm phiền cậu” Tần Viễn không hề có chút tội lỗi đem lỗi lầm đổ lên đầu người quản lý.
Tống Thần đang bù đầu bù cổ họp trong công ty “Hắt xì, Hắt xì…”
Ngay lúc Dạ Phàm quay lưng đi Tần Viễn vô tình thấy được vết bầm trên cùi chỏ của cậu, Hắn lập tức giữ lại cổ tay cậu. Tần Viễn cũng hơi bất ngờ vì sự thất lễ của mình. Chỉ là hắn đã hành động trước khi bản thân kịp suy nghĩ.
Dạ Phàm nghi ngờ nhìn hắn.
Không nghĩ 1 màn này bị Hạ Vy đi ngang qua bắt gặp.
“A Viễn, cậu vẫn chưa đi sao? Mọi người đều đang chuẩn bị đi rồi đấy, vai chính như cậu làm sao thiếu được chứ!”
Thực ra Hạ Vy so với Tần Viễn còn lớn hơn 2 tuổi nên gọi như vậy quả thật không tính là thất lễ.
Thế nhưng nghe vào tai Dạ Phàm, làm cậu nghĩ rằng 2 người có mối quan hệ rất thân thiết. Cậu nhất thời quên mất trong cuốn tiểu thuyết mình đọc thì mối quan hệ của 2 người bọn họ chỉ là bạn bè đồng nghiệp Bình thường.
Chỉ là cảm giác trong lòng có chút kì quái thế nhưng tạm thời cậu chưa suy nghĩ ra nó là gì.
Ánh mắt Hạ Vy nhìn đến 2 cánh tay đang nắm lấy nhau của 2 người nam nhân, nở nụ cười kì quặc.
Nội tâm Hạ Vy lúc này *trời ạ, ship ship tui ship cặp này, cái size này quá đỉnh rồi, lần đầu tiên cô thấy Tần Viễn chủ động thân mật với 1 người khác đấy*
Tần Viễn đương nhiên không biết Hạ Vy đang bổ não cái gì, theo bản năng bỏ tay đang nắm ra. Dạ Phàm lại nghĩ là anh sợ Hạ Vy hiểu lầm nên mới giữ khoảng cách với cậu.
“Mọi người đi trước đi, tôi lập tức sẽ đến!”
Tần Viễn không mặn mà gì với tiệc đóng máy cho lắm, nhưng đúng thật là không thể không đi. Không nể mặt người khác nhưng cũng phải nể mặt Đạo diễn chứ.
Hạ Vy đổi ánh mắt tò mò sang Dạ Phàm, muốn nghiên cứu người này 1 chút. Dung mạo không phải đặc biệt là xuất sắc nhưng cũng thuộc dạng thanh tú. Điểm nhấn là đôi mắt cún con hơi cụp xuống rất đáng yêu.. Thân hình hơi ốm nhưng chiều cao cũng khá ổn. Phong cách ăn mặc đơn giản nhưng lại sạch sẽ và dễ nhìn.
Đây… Đây không phải là hình tượng vai thụ chính mà cô đang tìm kiếm sao.
Máu hủ nữ của Hạ Vy đột nhiên dâng trào không kiềm chế được… (*≧▽≦)
“Cậu là bạn của A Viễn sao, có muốn đi cùng chúng tôi không. Buổi tiệc được tổ chức ở A Bảo Lưu đấy, đây là 1 nhà hàng cổ truyền rất nổi tiếng!”
Nụ cười hủ nữ kì kì lạ lạ của Hạ Vy bị Dạ Phàm nhìn thấy. Mạch não cậu lại nhảy theo 1 hướng khác.
Dạ Phàm”….” người này có vấn đề gì với cậu sao? Tranh giành bạn trai?
“Không cần đâu, tôi hiện tại không đói lắm!”
Ngay khi Dạ Phàm vừa dứt lời thì dạ dày cậu phản bội kêu lêu 1 chuỗi âm thanh thật dài thật rõ ràng”Ọt… ọt…Ọt Ọt…”
Dạ Phàm không thể không mặt dày đổi lời “Thật ra thì cũng có chút đói!”
Hạ Vy có ngỏ lời mời cậu lên xe của cô nhưng hai người vốn không thân quen. Cậu mà lên xe cô không biết ngày hôm sau trên báo sẽ đồn đại tin tức nhăn cuội gì nữa. Rốt cuộc cậu vẫn là leo lên xe Tần Viễn ngồi, 2 nam nhân chắc sẽ không bị lời ra tiếng vào đi?. Bản thân cậu đã quên mất mình từng bị vác lên hotsearch vì ôm ấp nam nhân, cụ thể là Tần Viễn.
Dạ Phàm vừa bước xuống xe thì hệ thống rất biết điều hiện lên thông báo
“Đinh… Nhiệm vụ phó tuyến Mời rượu Tần Viễn (phải uống ít nhất hết 1 ly). Thời hạn: 3 tiếng
Hoàn thành thưởng: 5 điểm chỉ số, 60 tích phân. Hình Phạt: sốc điện”
Nhìn thấy 2 chữ sốc điện là da gà da vịt Dạ Phàm thi nhau nổi lên, hình phạt này quả là khiến người ta sợ hãi.
Đoàn phim thuê 1 phòng bao lớn. Bên trong được trang trí đúng nghĩa theo phong cách truyền thống, nhìn rất cổ điển nhưng cũng không kém phần sang trọng.
Dạ Phàm lướt nhanh qua những gương mặt khác, không thấy Lục Tô Tô. Tần Viễn bị kéo tới ngồi kế đạo diễn, ghế bên cạnh Dạ Phàm vốn còn trống không nghĩ vài giây sau đã có người đến ngồi xuống, là Hạ Vy.
“Chưa giới thiệu với cậu, tôi là Hạ Vy, cậu có thể gọi tôi là Hạ tỷ cũng được. Mọi người đều gọi như vậy” Hạ Vy nở nụ cười thân thiện, giao tiếp cũng rất tự nhiên
“Thị hậu Hạ Vy, ai mà không biết chị được chứ” thấy cô không giống có ý đồ xấu, cậu cũng tiếp lời cô dài hơn 1 chút
“Em tên Dạ Phàm!”
“Tiểu Phàm này, em và Tần Viễn thân nhau lắm hả?”
Dạ Phàm vẫn còn nghĩ cô đến điều tra tình địch nên mới cố gắng nói giảm nói tránh.
“Không tính là thân thiết, em có làm gia sư cho họ hàng anh Tần nên thỉnh thoảng có chạm mặt nhau”
Hạ Vy đột nhiên rơi vào trầm tư một lát sau mới hỏi tiếp
“Em biết đọc thoại trên kịch bản chứ?”
Bất ngờ bị đổi chủ đề, Dạ Phàm nhướn mi nhưng vẫn theo sự thật trả lời
“May mắn có học qua vài lần”
“Ồ, nói vậy lần trước Tần Viễn là cùng em tập kịch bản phim phải không?”
Dạ Phàm đơ mặt ra, Tần Viễn đi kể chuyện này với người khác hả? Sợ Hạ Vy ghen nên mới trước tiên nói sự thật cho cô biết?
Mạch não của Dạ Phàm càng ngày càng gieo nhiều sự tưởng tượng lệch lạc….
Nếu Tần Viễn đã tự khai thật, cậu cũng không thể giấu giếm 1mình.
Dạ Phàm gật đầu
” Đúng vậy, nhưng mà….” Chỉ đơn thuần là tập kịch bản, không có ý gì khác…
Dạ Phàm còn chưa kịp nói ra những chữ sau thì đã bị giọng nói cao the thé cắt lời.
“Má ơi, cảnh đó trong kịch bản… otp chưa gì đã lên giường, ôm nhau, hôn nhau rồi sao… Há há há… Vui quá…”
Lúc Hạ Vy nhận ra bản thân đã vô tình nói ra những gì suy nghĩ trong đầu.
Dạ Phàm đang dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn cô “….”