Tiếp sau đó là lời giới thiệu những thành viên của hai họ. Mai An Long đại diện cha mẹ Nguyễn Long, ngoài ra còn có Hoàng Văn Đông, Hoàng Văn Đủ, Cao Lỗ, Cao Bá Bao cũng trong đoàn người nhà trai. Bên kia dĩ nhiên là có Mai An Tiêm, Mai Thúc Loan, Trần Tuân, Mai Thị Xuân và hầu hết người Hồng Việt trước kia.
“Kính thưa họ nhà gái, gia đình chúng tôi khi đến đây có mang theo một ít lễ vật, xin trình cho họ nhà gái. Bao gồm một khay trầu rượu, hai mâm trái cây, một mâm trầu cau, hai mâm cơm dẻo, hai mâm cá hấp, hai mâm thịt nướng và một cặp gà quay. Mong gia đình họ nhà gái vui lòng nhận lấy.”
“Hai con đã tâm đầu ý hợp, nguyện làm vợ làm chồng. Chúng ta cũng cầu chúc cho các con gia đình hạnh phúc, vợ chồng hoà thuận yêu thương nhau, con cái mạnh khoẻ. Ta cho phép con, Nguyễn Long được cưới con gái ta là Mai Ngọc Long và rước dâu về cùng xây tổ ấm”, Mai An Tiêm lên tiếng đáp lời.
Sau khi được “các cụ” cho phép, chú rể Nguyễn Long vào phòng trong đã được ngăn ra để đón cô dâu. Mai Ngọc Long hôm nay đầu cũng đội mũ lông chim, trên người mặc váy dài được kết đủ thứ hoa lá cành, nhìn đúng chất nguyên thủy, nhưng cũng không kém phần xinh đẹp thước tha.
Hai người cùng bước ra ngoài, chào hỏi mọi người.
“Cô dâu, chú rễ bước vào làm lễ lên đèn!”
Hai ngọn nến trong khay trầu rượu được đốt lên mang đến cho hai người đặt một cách trang trọng lên bàn thờ giữa nhà, bên trên là tên tuổi mẹ của Mai Ngọc Long.
Tiếp đến, Mai An Tiêm trao rượu cho hai người đặt lên bàn thờ rồi cuối đầu bốn cái, lại quay về cuối đầu với hai họ. Sau cùng cả hai nắm tay nhau.
“Anh là Nguyễn Long, từ hôm nay sẽ nhận em Mai Ngọc Long làm vợ, hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi mạnh khoẻ cũng như lúc đau yếu, sẽ yêu thương và tôn trọng em suốt đời anh”.
“Em là Mai Ngọc Long từ hôm nay sẽ nhận anh Nguyễn Long làm chồng, hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi mạnh khoẻ cũng như lúc đau yếu, sẽ yêu thương và tôn trọng anh suốt đời em”.
Mọi người vỗ tay hoan hô, kế đến cả hai lại rót rượu mời mọi người xung quanh, rồi cùng xin phép ra về.
Bên ngoài lúc này mọi người đã tụ tập đông đủ. Đoàn người trở về nhà Nguyễn Long, cả hai vào nhà cuối đầu lẫn nhau. Lại bái những người xung quanh. Đến đây, nghi thức thành hôn xem như hoàn tất.
Hai người bước ra mời tất cả vào ăn uống. Họ ngồi trên những chiếc chiếu được trải ra trên sân thay cho bàn ghế. Nguyễn Long nắm tay Mai Ngọc Long bước lên bục cao. Hắn dõng dạt lên tiếng:
“Ngày hôm nay, cám ơn tất cả con dân Hồng thôn đến dự lễ thành hôn của ta. Hôn nhân là đại sự trọng đại nhất đời người, từ nay về sau, ta mong muốn khi các ngươi thành gia lập thất cũng sẽ thực hiện như thế. Ta đã cho người viết lại toàn bộ nghi thức, đây sẽ là phong tục lưu truyền mãi mãi của Việt tộc”.
“Thủ lĩnh anh minh, chúng ta nhất quyết sẽ làm theo”, bên dưới mọi người đồng thanh đáp lại.
“Còn bây giờ, các ngươi cứ ăn chơi thoả thích, hôm nay là ngày của chúng ta nghỉ ngơi, mọi người nâng ly lên, 1 … 2… 3 … Vô! uống cạn cho ta!”
“Hú hú, vô!”
Mọi người hò hét reo mừng, bắt đầu nhập tiệc, rượu ngon mồi bén được dọn lên đầy đủ. Vì ngày hôm nay, Nguyễn Long cùng cao tầng Hồng thôn đã phải xuất huyết.
Lại nói không chỉ hôm nay, mà hắn đã phải chuẩn bị sức đầu mẻ trán hơn nửa tháng. Chỉ riêng phần nghi thức cưới hỏi hắn phải suy đi tính lại không biết bao nhiêu lần. Bản thân Nguyễn Long cũng không nhớ rõ đám cưới gồm những gì, chỉ nhớ mang máng vài thứ quan trọng. Hắn đành chế biến lại theo sự hiểu biết của hắn, bớt một số cái rườm rà, lại thêm vài điểm khác.
Ví dụ như câu thề hứa của hai người hắn học được trong nghi thức hôn nhân của người Công giáo, hay như sính lễ, mâm lễ vật cũng có gì đem đó. Việc dạm mặt hay đám hỏi, nhóm họ này kia hắn cũng bỏ nốt. Ngay cả nhẫn cưới này nọ cũng có đâu mà đem ra.
Chưa hết, sau khi cảm thấy hài lòng với phần nghi thức, hắn lại phải tập dợt cho những người xung quanh. Nơi đây đâu có ai biết ất giáp gì, hoàn toàn đều là nhờ tập trước. Như hắn đã nói, từ sau này hắn muốn đem việc cưới hỏi vào phong tục của người Hồng thôn nói riêng và cả Bách Việt nói chung. Đó sẽ nghi thức thiêng liêng nhất của hai người yêu thương nhau.
Tội nghiệp nhất không ai khác chính là Mai An Tiêm, ông già vợ lại bị thằng con rể sai đi tìm trầu cau cho hắn. Thứ này không bao giờ được thiếu trong đám cưới người Việt. May mắn chúng cũng không hiếm, mọc đầy khắp nơi. Người Việt xưa thường có thói quen ăn trầu nhưng từ khi đến đây hắn chưa thấy ai ăn bao giờ, đều đó cũng làm Nguyễn Long khá ngạc nhiên, chắc có lẽ họ chưa phát hiện ra.
P/s: viết chương này đuối thực sự. Đi đám cưới không chú ý mấy cái này. Tìm hiểu nghi thức cưới hỏi thì mỗi nơi một kiểu, đành phải thêm bớt chút đỉnh, có gì thiếu sót mọi người bỏ qua cho nha!.
