Bạch Vô Thanh cảm nhận được sát ý của Lãnh Dạ Lăng, nhíu mày lại đi đến trước mặt Đường Quả, cản ánh mắt của Lãnh Dạ Lăng.
“Bạch Vô Thanh, ngươi không phải là không liên quan gì đến ả à?”
Trong lòng Bạch Vô Thanh không mấy thoải mái. Nếu không phải vì Lãnh Dạ Lăng và Phượng Phi Linh, cả hai đâu đến mức không liên quan gì như thế này?
“Chuyện phế linh căn của ngươi, cứ tính lên đầu ta là được rồi.”
Đường Quả nhìn Lãnh Dạ Lăng, “Vốn là nên tính lên đầu ngươi, thế mà ngươi nói như thể ngươi đang cõng nồi không bằng.”
“Đúng, là ta làm, hiện tại ngươi rời Ma tông đi được chưa?” Y chẳng có tình cảm gì với người Ma tông, chỉ lo mỗi Mạc Vân Thiên.
Mạc Vân Thiên với y mà nói, giống như ân nhân cứu mạng. Y tuyệt đối sẽ không để Đường Quả tổn thương Mạc Vân Thiên.
“Sao ta phải đi? Ta là thánh nữ cô cô của Ma tông, Mạc Vân Thiên là anh ta, còn Lãnh Dạ Lăng ngươi nữa, cứ ngươi ngươi cái gì, nên gọi ta là cô cô.”
Lãnh Dạ Lăng bị tức đến nổ phổi, hết lần này đến lần khác, y không thể làm gì được ả ta.
Trong thời gian ngắn ngủi không gặp, ả không những khôi phục thực lực mà còn đột phá đến kỳ Nguyên anh. Nhưng thế này vẫn chưa ngoài dự liệu của y, giới tu luyện không phải chưa từng có loại người này, đã vậy Đường Quả còn là thiên tài tu luyện.
Y chỉ cảm thấy ngoài ý muốn nhất là thái độ của Mạc Vân Thiên và Bạch Vô Thanh với Đường Quả.
Bạch Vô Thanh thì cũng thôi, dù gì cũng đã từng là sư phụ của Đường Quả, có lẽ là hối hận chuyện lúc trước.
Nhưng sư phụ Mạc Vân Thiên của y thì sao? Đường Quả nói gì nghe nấy, thiếu chút nữa là giao cả Ma tông cho ả ta.
Nếu Lãnh Dã Lăng biết Mạc Vân Thiên đã từng có ý định như thế, không biết có bị tức chết hay không.
“Tóm lại, tốt nhất là ngươi đừng sinh ra tâm tư gì với Ma tông.” Lãnh Dạ Lăng cảm thấy gần đây y lộ cảm xúc ra ngoài quá nhiều, ngay lập tức thu hồi biểu cảm lại. lạnh lùng nói với Đường Quả, “Ta có thể phế ngươi một lần, đương nhiên sẽ có thể phế ngươi vô số lần.”
Nói xong, y cảm thấy ánh mắt của Bạch Vô Thanh nhìn y lạnh đi không ít.
“Lần này ta không cho phép.” Bạch Vô Thanh lãnh đạm. Giọng nói đó, không ai nghi ngờ rằng hắn đang nói đùa.
Editor: Mấy ngày liền mị gõ chữ hơi quá sức nên cổ tay đau quá, tốc độ edit cũng chuyển sang chế độ rùa bò luôn, có lẽ phải nghỉ edit một thời gian…
À không lo là sẽ không có chap đâu, vẫn 15c/tuần như thường nha, thế giới này mị edit xong rồi, chỉ cần beta thôi nên không nhọc lắm.
Đố vui không thưởng nè: Đố các nàng biết mị đang edit đến khoảng chương bao nhiêu rồi đó ~