Điều quan trọng hơn là Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ phải phân tâm lo cho Đông Phương Hạ và Tây Môn Kiếm. Đông Phương Hạ mà có mệnh hệ nào thì Lang Quân cũng chẳng thể tồn tại được.
Kể từ lúc người của Yamaguchi-gumi xuất hiện, cuộc chiến này đã không thể ngừng lại được nữa. Bạch Vỹ không dám cách Đông Phương Hạ và Tây Môn Kiếm quá xa.
Người của Yamaguchi-gumi cũng nhìn ra Bạch Vỹ là cao thủ, bèn cử mấy người đồng thời đối phó với anh ta. Tình hình bên phía Trương Vũ Trạch cũng không quá ổn, chẳng những bị vây đánh, mà còn bị người của Yamaguchi-gumi nhắm tới. Có lẽ đây chính là kế hoạch của Tào Nghị Hùng, dù sao Trương Vũ Trạch cũng là kẻ thù không đội trời chung của ông ta.
Ngay lập tức, một người chạy tới cạnh Tào Nghị Hùng: “Bang chủ, Huyết Lang của Lang Quân là một nhân vật lợi hại. Hai bang phái của chúng ta đánh nhau, ông mời lũ rác rưởi này tới đối phó với Lang Quân, liệu có phải là hơi…”
“Cậu thì biết cái gì! Cát Hoành, đêm nay Huyết Lang quyết tâm tiêu diệt chúng ta. Nếu không mời người tới giúp đỡ, chúng ta sẽ phải chết! Cút đi…”
Tào Nghị Hùng quát người kia, sau đó nhìn về phía chiến trường.
Người của Lang Quân đều đang bị cầm chân, áp lực của Trương Vũ Trạch càng lúc càng lớn. Thanh kiếm Katana của Yamamoto có vẻ rất sắc bén, nhưng sau những lần va chạm, trên đó lại xuất hiện vô số lỗ thủng.