Nếu không phải người bên trong Khánh sứ gây nên, mà là thế lực khác giết An Ngọc Thanh bằng thuốc độc, như vậy có thể vượt qua hàng rào đề phòng nghiêm ngặt lẻn vào Tứ Thông Quán hạ độc, cổ thế lực kế hoạch quả nhiên là chu đáo chặt chẽ tới cực điểm. Có thể bày ra kế hoạch nghiêm mật như thế, tuyệt đối cũng có thể để lại một chút chứng cớ.
Nếu là người bên trong sứ đoàn nước Khánh gây nên, như vậy phải tiêu hủy hết chứng cớ, chỉ trong thời gian ngắn, dễ như trở bàn tay!
Cho nên cái án tử này ngay từ đầu, khó có thể tránh mà sẽ trở thành một cái cọc khất khó điều tra án thậm chí có thể nói, cái cọc này khó có thể tìm ra được chứng cứ rõ ràng!
Trong phòng nhất thời cực kỳ yên tĩnh, huynh đệ hai người đều cau mày, đôi mắt tử ở chỗ sâu bên trong, cũng đều mang theo vẻ lo lắng.
Đối với Hàn gia mà nói, lựa chọn phù hợp nhất với lợi ích Hàn gia ích chỉ có thể là cùng người nước Khánh đạt thành hiệp nghị, cũng chỉ có như vậy nước Yến mới vô chiến sự. Hàn gia mới có thể chậm rãi lớn mạnh đứng lên, tuy rằng đến cuối cùng chưa chắc là người thắng, nhưng ít ra có rất nhiều cơ hội.
Nhưng chiến sự nổ ra, Tiêu gia dựa thế lại lớn mạnh, Hàn gia chỉ sợ cơ hội tranh đấu đều không có.
Một lúc lâu sau, Hàn Huyền Đạo đôi mắt hàn quang hiện ra, chậm rãi nói:
– Sứ đoàn nước Khánh xảy ra biến cố… Sứ đoàn nước Ngụy tự nhiên cũng có thế!
Hàn Huyền Xương nắm chặt tay, hỏi:
– Đại ca… là muốn nói người nước Ngụy động thủ?
Hàn Huyền Đạo nhìn chằm chằm Hàn Huyền Xương:
– Huyền Xương, ngươi cảm thấy như thế nào?
Việc này rất quan trọng, Hàn Huyền Xương trầm ngâm hồi lâu, mới hỏi nói:
– Đại ca, nếu thật sự là đối đầu với nước Ngụy, chọn người nào phải cực kỳ bí ẩn… Huynh định phái ai đi?
– Hàn Ẩn mang theo Ảnh Tử Vệ…
Hàn Huyền Đạo suy tư, nhưng rất nhanh liền ngẩng đầu lên, thần sắc ngưng trọng nói:
-Từ bỏ ý tưởng này.
Hắn nhìn Hàn Huyền Xương liếc mắt một cái, chậm rãi nói:
– An Ngọc Thanh chết sẽ làm nước Ngụy càng thêm cẩn thận, hơn nữa lão hồ ly bên kia cũng nhất định sẽ tập trung tinh lực đem sự chú ý đặt ở Hàn gia … Lúc này, chúng ta ngược lại không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Hàn Huyền Xương nhíu mày nói:
– Chẳng lẽ… chúng ta không làm gì?
Hàn Huyền Đạo lạnh lùng cười, nói:
– Chúng ta bất động, chính là động tác lớn nhất! Nhìn đến trên mặt Hàn Huyền Xương hiện ra vẻ nghi hoặc, mới chậm rãi nói:
– Chỉ cần dẫn sự chú ý của Tiêu gia đang nhằm vào chúng ta chuyển sang đối phó với người nước Ngụy… Có khối người…
– Ý của đại ca là … ?
– Huyền Xương, đệ đừng quên, muốn cùng nước Khánh đàm phán, cũng không phải chỉ có Hàn gia chúng ta.
Hàn Huyền Đạo bình tĩnh nói:
– Hoàng đế chúng ta, nói vậy cũng sẽ không ngồi chờ chết. Hơn nữa… Nếu An Ngọc Thanh không phải chết ở bên trong Sứ đoàn, Tây Hà vương gia và Vân Thương Lan cũng nhất định sẽ nảy sinh ra ý nghĩ liên quan đến người nước Ngụy!
Nói tới đây, hắn trầm ngâm đứng lên, sau một lát, khóe miệng không ngờ nổi lên vẻ cực kỳ quỷ dị tươi cười:
– Chỉ cần Thánh Thượng có để ý, phái sát thủ điều tra, sứ đoàn nước Khánh cho dù xuất hiện biến cố, lúc này đây… Hoàng tộc cũng có thể đấu lão hồ ly!
Hàn Huyền Xương sửng sốt, có chút nghi hoặc mà nhìn Hàn Huyền Đạo. Trong lúc nhất thời không rõ, đòn sát thủ trong tay Hoàng đế, đến tột cùng là cái gì? Nhưng ông sao lại không biết, tuyệt đối không phải Tú công chúa Đông Hoa Thính!
…
Rạng sáng, Đại Lý Tự lại điều đến một nhóm người canh giữ, bảo vệ phòng An Ngọc Thanh, hạ lệnh không được bất cứ kẻ nào tiến vào, lập tức Hồ Tuyết Tân dẫn vài tên canh giữ, tạm thời ly khai Tứ Thông Quán.
Tô Thiên Thạch vẫn ở đại sảnh tâm thần không yên, Tây Hà vương gia cũng đã đứng dậy nói:
– Tô đại nhân, bổn vương có chút mệt mỏi, tạm thời đi nghỉ một lát… !
Cũng không nói nhiều, cùng Vân Thương Lan đi thẳng ra, rời khỏi đại sảnh, về tới trong viện tử của mình, vừa bước vào, vài tên Hổ Dũng lập tức bảo vệ ở cửa viện.
Tây Hà vương gia ngồi ở ghế trên ngồi xuống, thoạt nhìn rất là mệt mỏi. Vân Thương Lan rót một chén nước, mới cung kính nói:
– Vương gia, ngươi không cần nóng vội, An Ngọc Thanh chết, người nước Yến rất thông minh, nhất định sẽ cho chúng ta một giải thích!
Tây Hà vương gia đôi mắt tử hiện ra vẻ phẫn nộ, âm thanh lạnh lùng nói:
– Bổn vương không phải phẫn nộ người nước Yến quốc, mà là phẫn nộ đám người nước Khánh quốc. Nước Khánh ta đang ở thời khắc nguy nan, bọn họ lại ở giữa làm khó dễ… Gian nhân lầm quốc!
Vân Thương Lan trầm mặc một chút, mới nói:
– Thánh thượng anh minh… chắc chắn có biện pháp đối ứng việc này!
– Thương Lan, nơi này chỉ có hai người ta và ngươi, hư ngôn, không cần phải nói ra.
Tây Hà vương gia thở dài:
– Bọn họ lúc này đây âm mưu đúng là nham hiểm … Chỉ sợ Thánh thượng cũng không nghĩ ra biện pháp!
Trong phòng ngọn đèn dầu nhảy lên, chiếu vào hai người bóng dáng hiện lên trên vách tường, nhìn ngọn đèn dầu đang cháy, bóng dáng hai người cũng giống như âm hồn vặn vẹo, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Vân Thương Lan thở dài: Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
– Việc này là do Thương Lan vô năng, trên đường, không ngờ không có phát hiện An đại nhân khác thường … Để xảy ra biến cố, Thương Lan… Thương Lan phụ lòng Thánh thượng kỳ vọng, cũng cần phải trị tội !
– Trách không được ngươi!
Tây Hà vương gia khoát tay, mưa đồ quá chu toàn, tâm tư giảo quyệt, sao có thể cho ngươi dễ dàng nhìn ra sơ hở. Hơn nữa… độc dược như vậy, theo như lời ngươi, trừ phi độc phát, bình thường không ai có thể nhìn ra khác thường.
Nói tới đây, Tây Hà vương gia một đôi đôi mắt tử trung lại hiện ra vẻ phẫn nộ, nắm tay, oán hận nói:
– Chẳng qua, bổn vương thật sự không ngờ, kẻ đằng sau không ngờ là hung tàn như thế, bọn họ người của chính mình cũng ra tay tàn sát. An Ngọc Thanh tự cho là việc đến đây, chỉ là vì giám sát chúng ta, tìm cơ hội phá hư đàm phán… Chỉ có điều hắn lại thật không ngờ, từ khi rời khỏi kinh thành chỉ trong nháy mắt, hắn bị sát hại bởi những kẻ đứng sau … Chính hắn là công cụ lớn nhất để phá cuộc đàm phán!
Vân Thương Lan khuôn mặt tuấn tú có vẻ rất bình tĩnh thở dài:
– Có thể tính đúng ngày, đến hôm nay độc mới phát tác … người phía sau, quả nhiên là rất xảo trá!